Lúc trước Thẩm Chấn Quốc nghe Kiều Trân Trân từng nói chồng cô hình như là tốt nghiệp đại học Bắc Kinh, hiện tại nhìn thấy Tống Cẩn cũng là lịch sự, hai đứa nhỏ cũng thông minh lanh lợi. Thẩm Chấn Quốc cảm thấy câu nói kia nói rất hay: không phải người một nhà, không vào một nhà. Cả nhà bọn họ đều ưu tú như vậy.
Mấy người vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm, Kiều Trân Trân vô tình hỏi chuyện hội ngoại thương.
“Thẩm lão, thật ra tôi cũng rất muốn vì quốc gia cống hiến một chút. Tôi có một xưởng gia công tương ớt, trước đó cũng xuất khẩu qua nước ngoài. Không biết lần này có thể có cơ hội đến ngoại thương hội nhìn một chút không?”
“Ồ? Cô còn mở nhà máy gia công? Còn xuất khẩu? Tiểu Kiều, tôi đã nói cô là người có bản lĩnh. Có điều, đơn vị tham gia triển lãm lần này đã định rồi, không có cách nào thêm vào.”
Thẩm Chấn Quốc cũng muốn giúp Kiều Trân Trân, nhưng hội chợ ngoại thương này đã bắt đầu chuẩn bị từ nửa năm trước, lúc này nhất định là không thêm vào được.
Nhưng Thẩm Chấn Quốc vẫn có thể tặng Kiều Trân Trân mấy tấm vé vào cửa. Không tham gia hội chợ được, nhưng vẫn có thể đơn thuần đi vào xem một chút. Kiều Trân Trân liền mặt dày cầm mười tấm.
Tám giờ tối, đám người nước ngoài này lại nói muốn mở party. Thẩm Chấn Quốc bất đắc dĩ chỉ có thể gọi Kiều Trân Trân tới, Tống Cẩn cũng đi theo, bọn nhỏ ở lại phòng bao ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play