Tạ Toàn vốn muốn nói đối xử với Kiều Trân Trân như em gái ruột, dù sao anh ta cũng mới hơn ba mươi tuổi chưa tới bốn mươi, nhưng dáng dấp anh ta già dặn hơn một chút, Kiều Trân Trân lại trẻ trung nên cảm thấy làm chú thích hợp hơn.
Sau đó Tống Cẩn lại mất khoảng một tuần để bàn giao, lúc rời đi còn ký một ít tài liệu bí mật.
Những nghiên cứu trước đây anh làm ở sở căn cứ thì không thể tiếp tục làm khi ra ngoài dù trước đó đều do một mình anh tự làm hết tất cả. Chỉ cần là những nghiên cứu mà được bên căn cứ lưu trữ thì đều không được phép bí mật tiến hành nữa.
Kiều Trân Trân cũng nhân khoảng thời gian này đến công xã để tìm Triệu Hữu Tài và Trương Bảo Cương để nói với họ chuyện cô sẽ quay lại Bắc Kinh. Cô không nói cho họ nguyên nhân cụ thể để miễn cho họ phải suy nghĩ nhiều.
Chắc chắn là hai người không muốn Kiều Trân Trân rời đi, nhưng họ biết nhà của Kiều Trân Trân vốn dĩ là ở Bắc Kinh, hơn nữa tổng bộ nhà máy ớt cũng ở Bắc Kinh nên Kiều Trân Trân muốn về thì cũng không có gì đáng trách.
“Chú Hữu Tài, hợp đồng mua bán mà Đoạn Nhất Phàm ký trước đó chắc chắn sẽ vô hiệu. Chuyện này cháu đã báo cáo với các bộ phận liên quan phía trên. Về vụ thu hoạch năm nay thì trước tiên chú hãy hỏi xung quanh xem có ai muốn mua không. Nếu không thì cháu sẽ tìm người mua ở Bắc Kinh. Nếu có việc thì chúng ta có thể liên lạc qua điện thoại.”
Bên Trương Bảo Cương không có gì cần Kiều Trân Trân lo lắng, Kiều Trân Trân liền để lại số điện thoại phòng làm việc của anh Giang cho họ để tiện cho mọi người liên lạc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play