Bây giờ đã vào Đông, ở Bắc Kinh đã có người mặc áo bông mỏng nhưng Hải Nam vẫn là một mảnh trời nắng chói chang, vợ chồng vừa xuống máy bay liền mua mấy bộ đồ hè ở cửa hàng quần áo gần đó, cởi áo khoác trên người ra, cảm thấy cả người đều nhẹ nhõm hơn.
Biển xanh, trời xanh, còn có bãi cát, mỹ nhân, quả thực khiến người ta tâm trạng vui vẻ, toàn thân thư giãn.
Kiều Trân Trân đặc biệt đặt một khách sạn ven biển, ngoài cửa sổ có thể nhìn thấy biển, ánh nắng buổi chiều rọi vào phòng, chiếu lên người Kiều Trân Trân, cô vừa mới tắm xong, quấn khăn tắm, bao phủ trong ánh nắng, có một loại khí chất lười biếng quyến rũ.
“Nhanh đến xem, là biển kìa!”
Kiều Trân Trân chỉ tay ra ngoài cửa sổ hét với Tống Cẩn đằng sau.
Tống Cẩn cũng vừa mới tắm xong đi ra, thấy Kiều Trân Trân cứ thế đứng bên cửa sổ, lập tức kéo người lại, tức giận nói:
“Quần áo cũng không mặc, em cứ thế chạy ra cửa sổ…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT