Hay cho, trong đại sảnh của tòa nhà văn phòng treo một bức ảnh chân dung khổng lồ, chính là ảnh chụp riêng của Kiều Trân Trân khi cô về Bắc Kinh lần trước, không chỉ vậy, trong bảng tuyên truyền ở một bên đại sảnh còn có lịch sử phát triển của Kiều Trân Trân và tương ớt Kiều thị, tranh ảnh minh họa, viết đầy cả một bức tường.
Kiều Trân Trân nhìn nội dung bên trên, có chút buồn cười: 
“Đây là ai viết vậy, khoa trương quá rồi, bản thân em còn không biết lúc đầu định mở nhà máy chế biến là để báo đáp tổ quốc, báo đáp nhân dân, em chỉ nghĩ kiếm chút tiền để ăn thịt thôi.”
“Ha ha ha, nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống nhưng thường cao hơn cuộc sống, đừng để ý những chi tiết này nữa, đồng chí Dương Quang ở bộ phận hành chính cũng đã dốc hết sức viết ra, anh thấy viết khá tốt.”
Những chuyện nhỏ này Kiều Trân Trân đương nhiên không quan tâm, anh hai Giang quyết định là được, anh hai Giang cũng đã quen với phong cách làm việc của Kiều Trân Trân, nếu không phải anh hai Giang đi khắp nơi tuyên truyền thân phận bà chủ lớn của Kiều Trân Trân thì những người trong nhà máy có lẽ còn tưởng nhà máy này là của anh hai Giang.
Phải nói rằng Kiều Trân Trân thật sự rất vô tư, cô không sợ anh hai Giang cướp ngôi, đuổi cô ra ngoài, hoặc anh hai Giang từ chức ra ngoài tự mình làm chủ, dù sao những năm gần đây anh hai Giang đi theo Kiều Trân Trân cũng kiếm được không ít tiền.
Kiều Trân Trân không lo lắng về điều này chút nào, nếu anh hai Giang muốn tự mình làm thì thực ra cô cũng có thể ủng hộ nhiệt tình, dù sao bán nguyên liệu chế biến cô cũng kiếm được tiền, còn về việc nhà máy chế biến không có người quản lý thì đóng cửa không làm nữa là được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play