Sáng hôm sau, Tống Cẩn đến trụ sở báo cáo công việc, còn Kiều Trân Trân ở nhà ngủ nướng.
Bữa sáng là Tống Cẩn ra ngoài mua từ sáng sớm, đợi Kiều Trân Trân ăn xong bữa sáng, Tống Cẩn mới ra khỏi cửa, kết quả vừa ra khỏi cửa đã đụng phải Tống Nhu.
Lúc này mới bảy giờ sáng, hơn nữa họ mới vừa về, Tống Cẩn không ngờ bên nhà họ Tống lại nhanh chóng nhận được tin tức như vậy, có lẽ là sốt ruột rồi.
Cũng đúng, cuộc sống của Tống Quảng Lương hiện tại e là không dễ chịu gì, thấy bên này có chút lợi lộc, chắc chắn sẽ không nhịn được mà chạy đến cắn một miếng, giống như năm xưa ông ta đối xử với mẹ và ông bà ngoại của anh vậy.
Nghĩ đến đây, vẻ mặt của Tống Cẩn càng thêm lạnh lùng, tuy nhiên, Tống Cẩn tạm thời không để ý đến họ, dù sao thì hiện tại người khó chịu cũng không phải anh.
“Anh A Cẩn…”
Vừa nhìn thấy Tống Cẩn, Tống Nhu đã khóc lóc thảm thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play