Không cần nói nhiều khi vừa bước vào hội trường, một nhà bốn người bọn họ đã trở thành tiêu điểm của sự chú ý trong mắt mọi người.
Nam thì anh tuấn đẹp trai, nữ thì xinh đẹp động lòng người, hai đứa đứa nhỏ hoạt bát đáng yêu, bốn người đứng ở đó không cần làm gì cũng trở thành khung cảnh tuyệt đẹp nhất trong hội trường này rồi.
Cảm nhận được ánh mắt xung quanh hướng về phía đây, Tống Cẩn lạnh lùng, ôm bả vai Kiều Trân Trân, đưa cô đến chỗ ngồi, bây giờ anh có chút hối hận, vì sao lúc nãy khôngkiên trì thêm chút nữa cơ chứ, thật muốn móc hết con mắt của mấy người kia ra mà.
Cho dù có là vợ chồng kề vai sát cánh ở nơi công cộng như vậy là một hành động rất thân mật, trước kia, Tống Cẩn rất khinh thường làm những việc như vậy, nhưng hôm nay chính anh lại cố tình làm như vậy, sau khi ngồi xuống còn nắm tay Kiều Trân Trân không chịu buông ra.
Có mấy đồng nghiệp nam muốn tới chào hỏi, nhưng vừa nhìn sắc mặt của Tống Cẩn, cũng đều rời đi ngay lập tức.
Kiều Trân Trân rất vui vẻ cùng bọn nhỏ nhìn khắp xung quanh, còn lấy khoai lang khô đã chuẩn bị sẵn ra ăn, dáng vẻ hoàn toàn giống như muốn xem kịch.
“Anh cũng muốn ăn.” Tống Cẩn đột nhiên nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play