Tống Cẩn căn bản không muốn làm bộ làm tịch với họ, chỉ muốn nhanh chóng giải quyết xong nhanh chóng rời đi.
Tống Quảng Lương bị lời nói của Tống Cẩn làm cho tức giận muốn chửi ầm lên, thằng nhóc này thái độ gì vậy giống hệt như tính tình của mẹ nó. Nhưng nghĩ đến việc còn phải hỏi anh nên ông ta phải kiềm chế lại và nói: “Ăn cơm trước đi.”
Cơm trưa vẫn rất phong phú, phỏng chừng Điền Hồng cũng có ý muốn cố ý khoe khoang, Kiều Trân Trân mặc kệ những thứ này và vẫn ăn vui vẻ như thường.
Con trai út Tống Vĩ Dân của Điền Hồng cũng chạy về trước khi ăn cơm một phút với đầu đầy mồ hôi, vừa trở về liền ồn ào hỏi trưa nay ăn cái gì ngon. Khi nhìn thấy mấy người xa lạ Kiều Trân Trân còn rất kinh ngạc, nhưng lại gọi Tống Cẩn một tiếng anh cả, thái độ không tốt không xấu.
Năm nay Tống Vĩ Dân vừa lên trung học cơ sở, chính là thời điểm nghịch ngợm gây sự. Điền Hồng cưng chiều con trai út, lại càng nuông chiều nó vô pháp vô thiên. Ở trong nhà này cậu ta chỉ sợ Tống Quảng Lương, những người khác đều không sợ.
Trên bàn cơm, cũng không gây ra chuyện gì không thoải mái, chỉ là Điền Hồng quá mức nhiệt tình gắp thức ăn cho Kiều Trân Trân và hai anh em Tống Đại Bảo khiến người ta có chút không được tự nhiên.
Kiều Trân Trân thật sự có chút bội phục Điền Hồng, rõ ràng rất chướng mắt cô lại có thể làm đến mức này ở trước mặt Tống Quảng Lương, cũng không dễ dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT