Thẩm Phù Bạch bước vào phòng hóa trang riêng với dáng vẻ cao quý lạnh lùng, giữ nguyên vẻ đẹp hoàn hảo 360° không góc chết cùng khí chất mê người, đủ hoàn hảo để chịu được bất kỳ thử thách nào của máy quay.
Nhưng vừa vào phòng, cậu lập tức ngã phịch xuống ghế nằm, lấy kịch bản che lên khuôn mặt đầy tuyệt vọng và hét lên: “Aaaaa!!!”
Tiểu Lâm vừa bước vào đã giật mình: “Thẩm ca, anh đang diễn cảnh nào vậy?”
Lần này vai diễn của Thẩm Phù Bạch là một nhân vật khá bi thương, có nhiều cảnh phải bùng nổ cảm xúc, Tiểu Lâm nghĩ rằng anh đang tìm cảm giác.
Nhưng tiếng hét này nghe quá thảm thương... Tiểu Lâm thầm nghĩ, kỹ năng diễn xuất của Thẩm ca vẫn ổn thật.
Thẩm Phù Bạch thở dài, gỡ kịch bản khỏi mặt, đôi mắt xinh đẹp thất thần nhìn trần nhà: “Đừng quan tâm tôi, giờ tôi cảm thấy mình giống như một con cá mặn.”
Một con cá mặn bước vào trạng thái “thánh nhân” và chỉ mong mình có trí nhớ trong bảy giây để quên đi những hành động ngu ngốc vừa rồi.
Tiểu Lâm vuốt mông ngựa*: “Thẩm ca, dù là cá, anh cũng là mỹ nhân ngư.”
(Vuốt mông ngựa: nịnh hót.)
Thẩm Phù Bạch cười khẽ, gượng dậy: “Nói hay lắm, lại đây.”
Tiểu Lâm hí hửng bước đến, nghĩ rằng mình vuốt mông ngựa thành công và chuẩn bị chờ khen, nhưng ai ngờ lại nhận được một cú gõ đầu bằng kịch bản, kèm theo câu hỏi đau lòng từ tận linh hồn: “Tại sao Hành Hành lại uống nước dưa hấu?!”
Tiểu Lâm ngơ ngác: “Hả?”
Thẩm Phù Bạch lại ngã xuống ghế một cách vô lực: “Thôi bỏ đi, dù sao mọi chuyện cũng qua rồi. Đã không thể uống cùng loại đồ uống, cũng không nói chuyện được với Hành Hành, hôm nay trời đẹp thật, tôi muốn nhảy disco ở đáy biển hai vạn dặm.”
Tiểu Lâm sợ hãi.
Xong rồi, Thẩm ca theo đuổi thần tượng thất bại, thần trí rối loạn rồi.
“Cái đó... Thẩm ca, anh nên bình tĩnh lại chút đi.” Tiểu Lâm nhìn Thẩm Phù Bạch đang như người chết mà nhẹ nhàng nhắc nhở, “Lát nữa chuyên viên trang điểm vào, anh không thể để họ thấy bộ dạng này đâu.”
“Biết rồi, đưa điện thoại đây.” Thẩm Phù Bạch mệt mỏi đáp.
Tiểu Lâm đưa điện thoại cho anh.
Thẩm Phù Bạch mở camera trước, không dùng filter và chụp ngay một loạt chín tấm ảnh từ góc độ "chết người" thấp rồi chỉnh sửa đăng lên Weibo.
Tiểu Lâm hoảng hồn chặn lại: “ Thẩm ca, dù anh có theo đuổi thần tượng đi nữa thì cũng không thể nghĩ quẩn mà tự hủy hoại hình tượng như vậy được!”
Người khác chụp ảnh đăng Weibo đều tìm góc đẹp, chụp cả trăm tấm rồi chọn lọc, chỉnh sửa kỹ càng mới dám đăng. Còn Thẩm Phù Bạch thì chẳng cần filter, makeup hay góc độ gì cả, khiến Tiểu Lâm thật sự bái phục.
Thẩm Phù Bạch không có chút nào quan tâm: “Muộn rồi, tôi đăng rồi.”
Tiểu Lâm ngay lập tức hoảng hốt kiểm tra Weibo. Tài khoản có dấu tick ✔ xác nhận, với cái tên Thẩm Phù Bạch, sở hữu 70 triệu fan — đỉnh lưu đẳng cấp là đây.
Tài đăng mới nhất chính là chín tấm ảnh vừa rồi của Thẩm Phù Bạch — thực ra cũng không hẳn là "góc chết," ngay cả khi không dùng PS* hay chọn góc chụp kỳ quặc, giá trị nhan sắc của Thẩm Phù Bạch vẫn như cũ, có thể đánh bại toàn bộ giới giải trí. Một bộ ảnh chín tấm mà tấm nào cũng có thể dùng làm hình nền.
(PS: Photoshop.)
Đúng là không có góc chết thật.
Chú thích: Ngày đầu tiên vào đoàn phim.
Bài đăng chưa đầy một phút đã có hàng trăm lượt chia sẻ, hàng ngàn bình luận và hàng chục nghìn lượt thích.
Hội fan quốc tế của Thẩm Phù Bạch: Hôm nay Phù Bạch vẫn đẹp như thường lệ, cố gắng bắt đầu quay phim nha! Cạn ly!
Chén rượu không ngừng: Aaaaa lão công ngay cả ảnh chụp mặt mộc cũng đẹp đến vậy!!! Nhan sắc này còn ai dám đối đầu nữa không!
Cạn chén vì A Bạch: “ Hahaha ảnh chụp kiểu thô mộc này chắc chắn là chưa thông qua quản lý rồi, Lý tỷ chắc sắp tức điên lên mất. Nhưng nhan sắc mộc của Phù Bạch thật sự tuyệt vời!”
Vỗ tay cho xã hội: “ Bình hoa chính là bình hoa, đừng có hủy hoại phim truyền hình gì nữa, có thời gian chụp ảnh selfie thì dành thời gian để cải thiện diễn xuất đi, nếu không fans lớn tuổi có thể thích cậu bao lâu. Còn không thì quay lại làm idol hút tiền đi, đừng có làm ô uế nghệ thuật.”
Bên dưới một đống người phản hồi lại bình luận trên.
Quan ải nguyệt:" Lầu trên thích gây sự, xác định xong."
Bạn thật đẹp: “Lầu trên ghen ăn tức ở, xác định xong.”
Cây đại thụ: “Ban đầu mấy câu trên có lý, nhưng câu cuối chỉ chứng minh sự hẹp hòi của bạn. Ai mà không phải rèn luyện diễn xuất từng chút một? Không cho người ta cơ hội chuyển đổi sao?”
Fan não tàn của Thẩm Phù Bạch: Diễn xuất không tốt thì sao chứ? Tôi có thể sống nhờ nhan sắc của anh ấy cả đời. Đẹp như vậy cần gì diễn xuất? Cạn ly vì A Bạch!
____
Phần lớn bình luận trên Weibo đều là lời khen ngợi, dù đôi lúc có vài lời tiêu cực nhưng nhanh chóng bị fan phản pháo. Tiểu Lâm kiểm tra thấy không có vấn đề gì lớn thì thở phào nhẹ nhõm.
Fan của Thẩm Phù Bạch thực sự rất mạnh. Nhan sắc là chân lý, Thẩm Phù Bạch chưa bao giờ thiếu fan trung thành. Chỉ cần trúng độc nhan sắc của anh, thì khó mà "giải độc" được. Dù vậy, có thể thấy ngay cả fan cứng cũng không đặt nhiều kỳ vọng vào diễn xuất của anh.
Cụm từ “cạn ly” xuất hiện khá nhiều trong phần bình luận là một trò đùa giữa Thẩm Phù Bạch và fan. Trong 'Thuyết Uyển·Thiện Thuyết' có câu: "Uống không tiếu giả, phù lấy Đại Bạch". Nghĩa là bị phạt uống hết một ly rượu đầy, sau đó được dùng để chỉ việc uống cạn ly vì Phù Bạch.
(Thuyết Uyển: là một tuyển tập các câu chuyện tạp sự và truyền thuyết từ thời tiền Tần cho tới thời Tây Hán.)
(Uống không tiếu giả, phù lấy đại bạch: Kẻ không uống cạn rượu, sẽ bị phạt uống cạn chén rượu lớn.)
Vì thế, fan của Thẩm Phù Bạch được gọi là "chén rượu", uống rượu ngon chính là uống Thẩm Phù Bạch và khi cổ vũ Thẩm Phù Bạch, họ thường hô "cạn ly" thay vì "cố lên."
____
Thẩm Phù Bạch thoát khỏi tài khoản Weibo 70 triệu fan của mình và đăng nhập vào một tài khoản nhỏ tên là "Hôm nay Tửu Tửu đã được Hành Hành để ý chưa," vừa uống nước vừa lướt Weibo.
Tài khoản này không có dấu tích xác nhận, chỉ có vài trăm fan, mà một nửa là fan ảo. Tài khoản chỉ theo dõi duy nhất Khương Hành.
Đây là "căn cứ bí mật" của Thẩm Phù Bạch.
Tài khoản này đã đăng hàng trăm bài, ngoại trừ một số bài thể hiện cảm xúc cá nhân, còn lại đều là chia sẻ về Khương Hành. Phim ảnh, hoạt động, quảng cáo, poster tuyên truyền... không thiếu thứ gì. Fan của tài khoản này đa phần là fan của Khương Hành, tìm đến để kiếm thông tin.
Thẩm Phù Bạch chăm chú nhìn màn hình, ngón tay run rẩy gõ một dòng chữ.
Hôm nay Tửu Tửu đã được Hành Hành để ý chưa: "Hôm nay cuối cùng cũng gặp được thần tượng, phấn khích quá! Aaa mình không dám nói gì cả!"
Cậu chỉnh sửa, rồi gửi đi.
Mười giây sau, Thẩm Phù Bạch thấy chưa đủ thoả mãn. Chỉ có ba chữ "Aaa" sao có thể biểu đạt hết niềm vui sướng khi gặp thần tượng được chứ?
Vì vậy, cậu lại đăng thêm một bài.
Hôm nay Tửu Tửu đã được Hành Hành để ý chưa: "Aaaaaaaaaaaa mình đã gặp Hành Hành rồi! Nhưng mình quá nhút nhát, không dám nói một lời nào, chỉ lướt anh ấy mà thôi, khóc như mưa luôn.
Sau khi gửi tin nhắn này, Thẩm Phù Bạch cảm thấy cảm xúc đã biểu đạt đúng chỗ, hài lòng đóng giao diện đó lại và mở mục tin nhắn riêng tư với Khương Hành.
Đừng hiểu lầm, tất cả chỉ là cậu đơn phương gửi tin nhắn cho Khương Hành mà thôi. Khương Hành là một ngôi sao lớn với 50 triệu người theo dõi, làm sao có thể trả lời một tài khoản nhỏ vô danh như cậu được.
Chưa kể, mỗi ngày có hàng nghìn người nhắn tin cho ngôi sao, chỉ cần Weibo không bị sập là tốt lắm rồi, còn việc tin nhắn được chính anh ấy đọc thì gần như là không thể.
Thẩm Phù Bạch hiểu rõ điều này, vì chính cậu cũng không thể đọc hết tất cả tin nhắn của fan gửi cho mình. Nhưng dù vậy, cậu vẫn kiên trì mỗi ngày gửi một tin nhắn, có khi là lời chào, có khi là lời nhắc nhở Khương Hành chăm sóc sức khỏe, đừng làm việc quá sức. Cũng giống như bất kỳ fan hâm mộ bình thường nào khác.
Mặc dù tài khoản chính của cậu còn có nhiều hơn Khương Hành đến 20 triệu người theo dõi, nhưng trước mặt thần tượng, cậu vẫn thấy mình thật nhỏ bé.
Thẩm Phù Bạch gõ vào khung tin nhắn: "Hôm nay anh bắt đầu quay phim Đường Lê Hoa rồi, cố lên nhé! Lần này người đóng chung với anh là Thẩm Phù Bạch, anh thấy cậu ta thế nào?"
Gõ xong, Thẩm Phù Bạch cảm thấy hơi ngượng, tự nhủ câu hỏi này quá lộ liễu, nên lại xóa và sửa đi sửa lại, cuối cùng thành: "Hôm nay anh bắt đầu quay phim Đường Lê Hoa rồi, cố lên nhé! Nghe nói lần này anh đóng cùng với một tiểu thịt tươi, không biết anh thấy cậu ta thế nào?"
Rồi cậu hồi hộp nhấn gửi.i
Tin nhắn như thường lệ rơi vào hư không, không một phản hồi.
Tập mãi thành quen, Thẩm Phù Bạch đóng mục tin nhắn lại và thấy một vài bình luận đã xuất hiện, toàn là fan của Khương Hành để lại sau khi theo dõi tài khoản này.
Chỉ yêu Khương Hành: Hôm nay Tửu Tửu đến đoàn phim ‘Đường Lê Hoa’ à, thật ghen tị!
Hài tử lão Trương cách vách: Hahaha gặp thần tượng là như thế đấy! Lần trước mình ra sân bay thấy Hành Hành cũng chỉ cách vài bước mà không dám nói câu nào luôn.
Phạm vi giữa người: Tửu Tửu tiểu tỷ tỷ đừng sợ, Hành Hành hiền lắm. Lần trước mình dám tiến lên xin chữ ký, anh ấy không những ký mà còn hỏi mình có phải học lớp 9 không, còn chúc mình thi tốt nữa!
Đúng rồi, tài khoản này của Thẩm Phù Bạch để là nữ, nên mọi người đều nghĩ cậu là con gái. Khi lập tài khoản phụ, Thẩm Phù Bạch lo bị lộ danh tính, nên đã thay đổi cả giới tính.
Cậu trả lời từng bình luận một, rồi chuyển sang tài khoản chính.
Vừa đăng nhập, tin nhắn lập tức nổ tung, rõ ràng là do loạt ảnh mà cậu đăng vẫn đang tiếp tục gây bão. Thẩm Phù Bạch liếc qua trang chủ, ôi chà, lại lên hot search nữa rồi.
#Thẩm Phù Bạch để mặt mộc.
Hot search đầu tiên, nổi bật rực rỡ.
#Thẩm Phù Bạch đi trễ hai tiếng, tỏ vẻ ngôi sao tại đoàn phim
Đây là hot search thứ hai.
#Đoàn phim Đường Lê Hoa khai máy.
Đây là hot search thứ ba.
Thẩm Phù Bạch bỏ qua cái đầu tiên. Hot search là chuyện thường tình, đặc biệt với một ngôi sao nổi tiếng đến mức chỉ cần hắt xì hơi cũng lên hot search như cậu, ngày nào không xuất hiện trên bảng xếp hạng chắc quần chúng còn thấy thiếu.
Dù Thẩm Phù Bạch không thích cuộc sống bị theo dõi mọi lúc mọi nơi như thế này, nhưng cậu thích tiền mà.
Cậu bấm vào hot search thứ hai, vừa bấm vừa khinh bỉ mấy bài báo giật tít.
Rõ ràng chỉ là 20 phút trễ, sao lại thành hai tiếng? Còn kéo dài thời gian nữa? Thẩm Phù Bạch đã quen với sự thổi phồng của một số phương tiện truyền thông, không mấy tức giận mà chỉ nhấn vào xem cho biết. Nhưng chỉ một giây sau, gương mặt cậu cứng đờ.
Tiểu thịt tươi khong coi ai ra gì, ảnh đế bất mãn?
Bất mãn?
Thẩm Phù Bạch phóng to bức ảnh, rõ ràng là ảnh chụp trộm của phóng viên nào đó. Trong ảnh, cậu quay lưng lại với Khương Hành, trông vô cùng kiêu ngạo và lạnh lùng, còn Khương Hành thì hơi nghiêng người, nhìn theo bóng lưng cậu, mày khẽ nhíu lại, trong mắt lộ vẻ không vui.
Nhìn bức ảnh chẳng khác nào một cặp oan gia. Không, gọi oan gia là nhẹ, phải là kẻ thù mới đúng.
Tim Thẩm Phù Bạch lạnh toát.
Hóa ra lúc cậu không dám quay đầu, Khương Hành lại nhìn cậu như thế này sao?
Xong rồi, hiểu lầm to rồi, phải làm sao đây?
"Đáng lẽ tôi không nên tên là Phù Bạch, mà nên là Bạch Lăng*." Thẩm Phù Bạch ngả người lên ghế, thở dài như kẻ mất hồn.
(Bạch lăng: lụa trắng dùng để treo cổ.)
"Thẩm ca, lại có chuyện gì nữa vậy?" Tiểu Lâm hỏi đầy lo lắng.
Thẩm Phù Bạch giơ tay lên một cách yếu ớt: "Cạn chén rượu độc này, kiếp sau sẽ đi chúng đường. Nhìn cái ly của em đi, có giống màu máu không? Đó là nước mắt khô cạn của tôi."
Tiểu Lâm: "… Của anh là nước ép xoài, còn của em là nước ép dưa hấu mà."
Thẩm Phù Bạch hút một ngụm nước ép xoài, đầy đau khổ: "Tôi xong đời rồi. Tôi bỏ cuộc, mau rút ống thở đi."
Tiểu Lâm thành thật nói: "Thẩm ca, mọi người không tin, nhưng em tin rằng anh nhất định sẽ diễn tốt bộ phim này."
Đúng là diễn sâu mà!