“Này, tôi nói này cậu Triệu, có phải cậu rảnh rỗi quá không, gia đình họ Cố chúng tôi có người, mắc mớ gì phải làm phiền một người ngoài chứ. Cậu chừa sức của mình để đi làm đồng đi.” Cố Kiến Quân dắt hai đứa trẻ đi từ cổng sân bước vào, nhìn thấy điệu bộ của Triệu Lý Tưởng, anh cảm thấy không thoải mái.
“Vị đồng chí này, anh xem lời anh nói kìa. Đều là anh chị em với nhau, giúp đỡ nhau không phải là điều nên làm à. Suy nghĩ này của anh không ổn chút nào!” Triệu Lý Tưởng nhìn Cố Kiến Quân, người có dáng vẻ cao lớn, anh thấy hơi chột dạ, nhưng nhanh chóng bình tĩnh trở lại. Nói về tài tranh luận, bản thân anh chưa từng thua ai, xem bọn họ có thể làm được gì anh.
“Đúng vậy, giác ngộ và suy nghĩ của cậu cao. Vừa nãy trên đường đi, tôi nhìn thấy bà Lý khiêng đồ không nổi, đang nghỉ ngơi ở bên đó kìa, cậu không mau chóng đi giúp người làm thú vui đi.” Cố Kiến Quốc thật sự rất muốn bóp cái mỏ kia, không phải Triệu Lý Tưởng giác ngộ cao lắm sao, thế thì mau chóng đi làm việc đi.
Triệu Lý Tưởng đã tự chôn một cái hố cho mình, mà bản thân anh cũng không thể không nhảy vào trong cái hố này, “Vậy ư, thế thì tôi phải đi qua đó xem sao, tại sao lại có thể để người già làm việc cơ chứ.” Nói xong thì rời khỏi nhà của Cẩu Đản.
“Phẹt, làm cái trò gì vậy. Em gái à, em đừng quan tâm người này, anh thấy cậu ta có ý định đen tối, không giống người tốt gì cả. Có chuyện gì thì cứ đến nhà gọi anh.” Cố Kiến Quân nhổ nước bọt vào Triệu Lý Tưởng, sau đó giải thích với Sở Y Nhất.
“Anh hai, em vừa định nói cho anh biết, em muốn nâng vách tường này lên cao một chút, vách tường này thấp quá. Làm gì cũng bị nhà kế bên nhìn, không hề có sự riêng tư nào cả, khó chịu cực kỳ, đặc biệt là khi anh Hướng Đông không có ở nhà.”
“Ừ, được. Anh gửi đồ xong cho em sẽ quay về nói với mẹ một tiếng. Đến lúc đó, anh cả và anh sẽ cùng qua nhà em, tầm hai ba ngày sau là làm xong.”
“Thật sao, nhanh thế. Vâng, đành làm phiền anh hai rồi.”
“Đều là người nhà với nhau, không cần phải nói cảm ơn. Nào, đưa đồ qua cho anh trước đi.” Cố Kiến Quân duỗi tay cầm lấy gói hàng của Sở Y Nhất, “Ô, gói hàng này cũng nặng thật đấy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play