Giang Ngải Lạc nghẹn ngào, trong lòng tràn đầy ấm ức, cô bé hoàn toàn không kiểm soát được chính mình, cô bé chỉ muốn nói ra hết những nỗi khổ cực mà mẹ con cô phải gánh chịu trong bao nhiêu năm nay.
“Nhìn thấy các người ăn cá rồi thịt, con trai của bố còn nhỏ nhưng lại trắng trẻo mập mạp, còn cao hơn con, bố biết con và mẹ ở nhà thế nào không?Bố có từng nghĩ đến không?Ngày ba bữa cơm ăn còn không bảo đảm, hiện tại mẹ bệnh rồi, không có tiền đi bệnh viện, chỉ có thể ở nhà, đây là lời bố nói sẽ chăm sóc hai mẹ con sao?”
Nghĩ đến khuôn mặt xanh xao, cơ thể tiều tụy do căn bệnh hành hạ của mẹ, nghĩ lại những gì đã nhìn thấy trong ngôi nhà mới của Giang Sơn trong hai ngày qua, cô bé chỉ thấy xót xa không thể nào thở được.
Đây là bố của cô bé, sao anh ta có thể đối xử với cô bé và mẹ như thế?
Nếu không phải vì mẹ, vì xin tiền mang về cho mẹ đi khám bệnh thì cô bé sẽ không lặn lội đường xa tới đây, vậy thì có nghĩ lý gì chứ?Thấy hiện tại bố sống hạnh phúc biết mấy.
“Sao có thể như thế được? Tháng nào bố cũng gửi tiền cho hai mẹ con, sao có thể…”
Nhìn thấy con gái của mình khóc nức nở, Giang Sơn không tin vào mắt mình, nhưng nghĩ đến việc đã nhờ ai chịu trách nhiệm chuyển tiền, anh ta đã hiểu rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT