Giống như hiện giờ thì tốt biết bao, người nhận quà vui, người tặng quà cũng vui vì người nhận quà vui.
Đó mới là ý nghĩa của việc tặng quà.
“Không phải vậy đâu chú, chì là cháu đã tìm và thử rất nhiều nơi mà không thấy, vì thế cháu biết chuyện này không dễ dàng gì, buộc chú phải tiêu tốn rất nhiều công sức. Cảm ơn chú, cháu rất thích.” Tiểu Bảo cảm ơn một cách chân thành.
“Ôi trời trời, đúng là chỉ có ông chủ Lưu mới tinh tế như vậy. Vì để cảm ơn ông chủ Lưu cũng như bày tỏ thành ý của chúng tôi, hay là hôm nay hai người ở lại đây và ăn một bữa cơm nhé?” Sở Y Nhất nhìn thấy bộ dạng vui vẻ của hai đứa trẻ khi nhận quà, cô cũng rất vui, cảm giác thật tốt khi người ta vẫn luôn nhớ đến.
Lưu Dịch và Lâm Dao Dao đối xử với hai đứa con của cô rất chân thành, chính cô cũng nhìn thấy điều đó.
“Sở Y Nhất, cô nói chuyện đàng hoàng coi, cái gì mà Lưu Dịch tinh tế? Tại sao cô không cảm ơn tôi? Hôm nay chúng tôi tay không đến đây, sao nào, đang giữa trưa cô còn định không cho chúng tôi ăn cơm à.”
“Được, được, cám ơn dì Dao Dao của chúng ta, thật là một người lương thiện lại hiểu chuyện, cũng rất tinh tế. Hôm nay tôi chân thành mời cô ở lại nhà chúng tôi ăn cơm, nói như vậy được chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT