“Có người nào nói chuyện giống như mẹ không. Bộ dạng của mẹ sao không giống như người chưa từng được ăn thịt vậy?”
Theo như hình thể của Lý Thúy Hoa, cứ mười người mà có được một đến hai người giống bà ấy thì tốt lắm rồi, mập mạp. Vậy mà lại bảo mình chưa từng được ăn thịt, ai có thể tin nổi đây?
Sở Y Nhất vừa nói một tiếng, những người xem náo nhiệt xung quanh sân đều cười ha hả, hai mẹ con này cũng thật biết đóng hài, mỗi năm đều làm những trò như thế này.
Lý Thúy Hoa đang nghĩ cách kiếm tiền từ đứa con dâu của gia đình họ Cố, nhưng đứa con dâu của gia đình họ Cố cũng thật kỳ lạ, dù có chết cũng không để Lý Thúy Hoa lấy được một cắc nào từ trong tay của mình.
Theo lý mà nói, nhà họ Cố không phải là người như vậy. Khoan nói đến gia đình chồng của đứa con dâu này, ngay cả người trong xã nếu gặp phải chuyện gì đó, chỉ cần tìm đến nhà họ Cố, bọn họ có thể giúp thì sẽ không từ chối, cũng chưa từng phàn nàn hay nói bất cứ câu gì. Trái lại, đến lượt Lý Thúy Hoa thì cách suy nghĩ của nhà họ Cố lại đồng đều đến lạ thường, không có tiền!
“Con nhỏ chết tiệt, có đứa con gái nào làm con giống như mày không. Hết ị lại tè, tao vất vả nuôi mày không lớn, đây là cách mà mày đối xử với gia đình ruột thịt đấy à?” Lý Thúy Hoa bắt đầu chỉ trích Sở Y Nhất, mỗi năm một lần.
“Mẹ, có người nào làm mẹ giống như mẹ không. Con không nói gia đình của người khác, chỉ nói đến ba đứa con trong nhà của chúng ta thôi. Sở Hồng Ngọc là đứa con gái mà mẹ nâng như trứng, hứng như hoa. Từ nhỏ đến lớn, những việc mệt nhọc và bẩn thỉu đều do con làm, có đồ gì ngon mẹ đều dành hết cho hai đứa còn lại, con chưa bao giờ nằm trong phạm vi mà mẹ cân nhắc tới. Ngay cả chuyện kết hôn…” Mặc dù đã trôi qua rất lâu rồi, nhưng hễ nhắc đến là trong lòng của cô lại khó chịu, cô cũng là con người mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT