“Con thấy thời tiết cũng tốt mà, tại sao thu hoạch không nhiều vậy?” Mặc dù Sở Y Nhất không biết nhiều về nông nghiệp, nhưng cô vẫn có những hiểu biết cơ bản. Thời tiết năm nay tốt, không gặp phải thiên tai hay bất cứ điều gì tương đối xấu. Theo lý mà nói, sản lượng phải nhiều hơn mới đúng.
“Vậy thì sao? Giờ mọi người cũng đâu còn làm việc dưới đồng nữa, dù thời tiết có tốt cũng chẳng có ích gì. Đồng có cây trồng hay mọc cỏ dại không cũng không ai quan tâm.” Tính tình của mẹ cả Tôn rất nóng. Tuy bên ngoài có giữ kẽ, nói năng thận trọng, nhưng khi ở trước mặt người nhà của mình thì lời nói không còn câu nệ gì, “Ngày ngày không biểu tình cái này thì cũng biểu tình cái khác, tinh thần và sức lực đều dồn hết vào những chuyện đó rồi, lương thực ở đâu ra nữa.”
Khi nói như vậy, Sở Y Nhất hiểu ra ngay, đây cũng là năm đầu tiên vừa mới bắt đầu, sau này có thể còn ảnh hưởng lớn hơn nữa.
“Hầy, mẹ à, bây giờ hoàn cảnh bên ngoài đều là như vậy, không còn cách nào khác, mẹ cũng không nên nói những lời này khi ở bên ngoài đâu.” Với lý do kia, Sở Y Nhất cũng đành hết cách.
“Con yên tâm đi, mẹ rất biết chừng mực về chuyện này.”
“Mẹ, có ai chỉa mũi giáo vào nhà của chúng ta không?” Sở Y Nhất sợ đám người kia sẽ giống như chó điên, nhìn thấy ai là cắn người đó. Cô cũng sợ mẹ cả Tôn vì không muốn bọn họ phiền lòng nên không nói cho bọn họ biết gia đình có khó khăn gì.
“Không có. Đứa trẻ Lục Ái Quốc kia rất biết chăm sóc cho gia đình của chúng ta. Hơn nữa, bây giờ bí thư trong xã cũng rất coi trọng, mọi người đều biết Lục Ái Quốc và gia đình chúng ta có quan hệ rất tốt, không có ai dám làm gì gia đình chúng ta đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play