Tối hôm qua anh ngủ chung với cô, ai mà ngờ được, trong mơ cô cũng có thể làm được những chuyện như thế, sắp xếp thật cẩn thận và tỉ mỉ.
Anh kéo chăn đắp cho cô, nhìn vợ con đang say giấc nồng, sau đó mới bước ra khỏi phòng.
Tuổi tác của bác Từ đã lớn nên bà ấy ngủ ít, thức dậy rất sớm, bà nghe thấy Chu Điềm Điềm thức dậy, sau đó thấy cô đi vào bếp bận rộn chuẩn bị bữa sáng.
Giờ thì bà lại nhìn thấy Chu Điềm Điềm bưng chậu nước rửa mặt cho con trai bà thông qua cửa sổ nhỏ. Nhìn thằng nhóc đó cười đi kìa, miệng cười toe toét đến mang tai, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, trông thằng bé rất sáng sủa, khiến người ta không khỏi thương.
“Mới sáng sớm, cười cái gì mà cười?” Bác Từ mở cửa bước ra, nhìn đứa con trai khờ khạo của mình, trong lòng có chút bế tắc.
Chuyện xảy ra với Tiểu Ngọc ngày hôm đó, bản thân bà cũng biết đó không phải là vấn đề của Tiểu Ngọc. Chỉ có điều đứa con gái đó thời vận không tốt, xảy ra sự cố và mất mặt trước bao nhiêu người, làm sao nó có thể tiếp tục ở lại được nữa.
Tiểu Ngọc quỳ dưới chân bà khóc một hồi lâu, bà không chịu nổi nên an ủi cô một lúc lâu, cuối cùng lấy gần hết tiền tiết kiệm ra đưa cho con bé.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play