“Cậu và Điềm Điềm đã bàn xong rồi sao?” Chu Chí Bình nghĩ đến đứa em gái của mình. Mặc dù em ấy tốt bụng, nhưng em ấy cũng cứng đầu. Nếu như em ấy đã nhận định chuyện gì rồi thì người làm anh như anh cũng không thể thay đổi được!
Trong tích tắc, dáng vẻ của anh như thể hận không rèn sắt thành thép được: “Cậu nói xem, cậu làm sao xứng với Điềm Điềm. Một nơi xa xôi thế này, chỉ vì cậu mà em ấy đã phải từ bỏ quê hương đến nơi đất khách xa người. Không ngờ bây giờ lại còn bị mẹ cậu sỉ nhục, trong lòng cậu không thấy đau à?”
Những hy sinh mà Điềm Điềm bỏ ra, Tiểu Vương đều biết. Nhìn cô đau lòng khó chịu, sao trái tim anh lại yên ổn được chứ?
“Những gì anh nói em đều biết, hơn nữa cũng khắc ghi trong lòng. Chính vì như thế, nên em mới không muốn dễ dàng chia tay với Điềm Điềm. Vậy nên, anh Chí Bình à, anh cho em thêm một cơ hội nữa đi.” Tiểu Vương nói một cách thật lòng.
Chu Chí Bình nhìn thấy điều đó trong mắt Tiểu Vương. Vốn dĩ anh cảm thấy Tiểu Vương là người có tình có nghĩa, nếu không phải vì anh xem trọng Tiểu Vương, anh sẽ không tán thành chuyện Tiểu Vương và Điềm Điềm quen nhau. Bây giờ, với tình huống như thế này, dù có là anh trai của Điềm Điềm hay là anh em với Tiểu Vương, anh cũng không thể nói được gì hơn.
“Nếu cả hai đứa đã thương lượng xong xuôi chuyện của riêng mình, vậy thì tôi không ý kiến thêm gì nữa. Tuy nhiên, tôi chỉ muốn nói một câu. Nếu không giải quyết được, nhân lúc vẫn còn chưa muộn thì mau buông tay đi, tránh để Điềm Điềm phải nhận lấy tổn thương đau lòng hơn nữa.” Sau khi Chu Chí Bình nói xong, anh lại nằm xuống, để lại một mình Tiểu Vương ngồi đó với bộn bề trong lòng.
Ngày hôm sau, Điềm Điềm thức dậy với đôi mắt sưng húp, cô tắm rửa sạch sẽ, muốn đi xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho mọi người, nhưng Tiểu Ngọc đã ở bên trong, và việc chuẩn bị cũng đã gần xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT