“Cơ thể của ông cụ vẫn còn rất dẻo dai, nhưng ông ấy bị đau tim, tiếp theo là huyết áp hơi cao. Cái chân vốn dĩ đã từng bị thương, bây giờ tuổi tác lại cao, và phải chịu thêm vết thương y hệt như vậy lần nữa, e rằng sau này muốn đứng dậy không dễ dàng gì…”
Kết quả này vẫn tốt, ít nhất tốt hơn so với những gì Sở Y Nhất tưởng tượng.
“A Đông, A Tín, tối nay dẫn người đi phế cái chân của tên đó đi.” Sau khi nghe Sở Y Nhất nói xong, Lưu Dịch nói với A Đông và A Tín bằng vẻ mặt lạnh lùng. Bây giờ anh không quan tâm đến bất cứ thứ gì nữa, anh chỉ muốn người đàn ông kia phải trả giá.
“Lưu Dịch, anh hãy bình tĩnh trước đã. Đợi sau khi ông ấy tỉnh dậy rồi, chúng ta hỏi ông ấy xảy ra chuyện gì rồi quyết định cũng chưa muộn. Nếu như chúng ta hành động quá xốc nổi, thế cục vốn dĩ đang có lợi cho chúng ta lại biến khéo hóa vụng.”
Nếu nhóm của Lưu Dịch phế chân của người đó, dư luận sẽ không đứng về phía bọn họ. Như vậy, sẽ có rất nhiều chuyện bất lợi xảy ra cho bọn họ.
Tuy rằng trước đây cô chừng bao giờ gặp qua ông lão nhà họ Lưu, nhưng cô cũng nghe vài tin đồn về ông ấy. Trong tưởng tượng của cô, ông ấy là loại người kiên cường bất khuất, nhưng hiện tại ông ấy lại giống như một người sắp chết, hoàn toàn không có phong thái như cô đã tưởng tượng.
Khi so sánh như vậy, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT