“Hầy, bác gái à, bác hình như đã lầm rồi. Cả buổi chiều cháu đều bận, không có thời gian đi, hơn nữa cháu còn không có vé dầu trong tay, phải đi đâu để mua dầu được chứ? Lần đầu tiên cháu đến nơi này, thực sự không biết phải làm gì! Tuy nhiên, cháu thấy bác gái chắc đã ở đây lâu rồi, chi bằng bác gái cho cháu mượn ít phiếu dầu đi, đợi khi nào gia đình cháu qua được khoảng thời gian khó khăn này, cháu nhất định sẽ trả lại cho bác!” Sở Y Nhất vừa nói vừa bày ra vẻ mặt đau khổ. Khi nhìn thấy lông mày của bác gái nhăn lại, cô tỏ vẻ bất lực.
“Chuyện là trong nhà tôi còn có việc cần phải làm, tôi về trước đây, không làm phiền mấy người nữa ha!” Nói xong, bác gái nhanh chóng hất đôi tay của Sở Y Nhất đang nắm lấy vai của mình, bỏ chạy thật nhanh về tứ hợp viên cạnh bên.
“Hừ, cũng biết có thật hay không, nhưng nhìn điệu bộ kia cũng đâu phải là kiểu người nghèo khó gì đâu, sao còn biết giả đò hơn cả mình chứ, thật đúng là keo kiệt!” Đang lẩm bẩm đi vào nhà thì thấy phòng chật kín người, bác gái càng ngày càng thấy khó chịu. Mặc dù chỉ nhìn vào trong qua khe cửa tí hi, nhưng bác gái vẫn có thể nhìn ra được căn tứ hợp viện cạnh bên không có bao nhiêu người ở. Dựa vào cái gì mà bọn họ lại có thể sống ít người trong một tứ hợp viện to đến thế?
Nhất định phải đi nghe ngóng thử xem hai người đó xuất thân từ đâu, không thể để cho đám phần tử tư sản tuồn vào đội ngũ bá tánh thường dân của bọn họ, đục khoét bọn họ!
Tuyệt đối không!
“Ai đấy?” Cố Hướng Đông nhìn cô vợ nhỏ đóng chặt cửa và đứng ngơ ra đó một lúc, là người quen à?
“Là bạn mới quen hả? Sao em không mời người ta vào nhà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play