“Bố, anh Tiểu Vương, mọi người về rồi.” Tiểu Bảo đang chơi đùa với em gái trong sân. Con gái càng ngày càng lớn, thời gian ngủ cũng càng ngày càng ít. Khi Sở Y Nhất làm việc, cô sẽ đặt con gái vào chiếc “xe đẩy”. Thực ra đây là một loại phổ biến ở đâu cũng thấy, là loại được buộc vào sau yên xe đạp, tuy nhiên nó đã được “gia công” thêm một chút, trở thành chiếc xe đẩy của Khai Tâm.
Thật ra Sở Y Nhất cũng có một chiếc xe đẩy cao cấp, nhưng không thể lấy ra sử dụng được. Đôi khi nghĩ lại thấy cũng thật không phù hợp cho lắm.
“Tiểu Bảo ngoan quá, đang chơi với em gái đấy à. Mẹ con đâu?”
“Mẹ đang nấu ăn, bố khờ thật mà.” Tiểu Bảo nói với giọng điệu ghét bỏ.
“Hờ…” Cố Hướng Đông cảm thấy hơi phiền muộn. Chẳng phải anh chỉ mới thuận miệng hỏi một câu thôi sao, cái thằng nhóc thúi này.
Nhìn giám đốc của mình phải nhún nhường, Tiểu Vương nhịn cười vô cùng khổ sở, chỉ sợ nếu như anh cười thành tiếng, anh sẽ bị giám đốc xử lý mất.
“Sao vậy? Miệng bị giật à”” Cố Hướng Đông có thể nhìn thấu gia đình này, anh không thể phật lòng vợ, cũng không thể phật lòng hai đứa con, người duy nhất anh có thể trút giận chính là Tiểu Vương. Bây giờ xem ra, để Tiểu Vương sống chung một nhà với gia đình anh quả là một quyết định sáng suốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT