Không cần phải dỗ dành gì con gái, mọi người vẫn ăn được bữa cơm yên tĩnh.
“Chị dâu, để em dọn dẹp cho, chị không cần đụng tay vào đâu.” Sau khi ăn xong, Tiểu Vương bắt đầu có ý thức dọn dẹp bát đĩa. Anh sống ở đây, không thể nào cứ ăn không uống không và ở không như vậy được. Mặc dù da mặt anh dày, nhưng cũng không thể dày đến nước này. Hơn nữa, giám đốc và chị dâu cũng không coi anh là người ngoài, anh cũng nên làm những việc trong khả năng của mình!
“Được, đúng lúc tôi cũng không thích rửa xoong nồi. Tiểu Vương, hay là sau này chúng ta phân công công việc rõ ràng hơn một chút, tôi phụ trách nấu cơm, cậu phụ trách rửa chén, thế nào?” Nấu cơm thì Sở Y Nhất còn thấy hứng thú, cô thật sự không thích rửa chén bát, cứ dầu mỡ, nghĩ đến cảm giác đó thật khó chịu.
“Vâng, chị dâu nói sao em sẽ làm thế!” Nếu không phải mọi người đều chê anh nấu khó ăn, thực ra anh cũng có thể đảm nhiệm luôn việc nấu cơm. Tuy nhiên nếu so với chị dâu mà nói, cơm anh làm hiển nhiên chỉ là những thức ăn được nấu chín, chứ không tới mức là làm cơm!
“Tốt lắm. Cố Hướng Đông, anh xem này, mọi người trong gia đình chúng ta đều có sự phân công lao động rất rõ ràng. Như vậy là tốt nhất, làm tốt việc của chính mình, gia đình chúng ta cũng sẽ càng tốt hơn.” Sở Y Nhất nói rất vô tâm, nhưng Cố Hướng Đông, người đang nghe cô ấy nói, lại cảm động không thôi. Làm tốt việc của chính mình, mỗi người phụ trách một mảng?
Vợ cố ý nói như vậy là đang nhắc nhở bản thân mình đây mà?
Nhìn Sở Y Nhất như không cảm nhận được gì, Cố Hướng Đông cũng có chút bối rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play