“Không phải anh quá bận hay sao, em cũng không thể chỉ vì chuyện cỏn con này mà làm phiền đến anh, phải chứ? Chuyện nhỏ thôi mà, anh yên tâm đi, em có thể giải quyết được!” Sở Y Nhất bày ra vẻ mặt của anh em xã hội, tôi làm việc thì cậu cứ yên tâm. Cố Hướng Đông không biết nên cười hay nên khóc, cô vợ nhỏ của anh tự tin ngút trời như thế, chắc cũng không phải là vấn đề gì lớn.
“Thư nhận lệnh của Quách Hòa Bình đã gửi xuống, công việc trong tay anh cũng đã gần xong. Hai ngày nữa chúng ta có thể rời đi. Em phải cực khổ rồi, thu dọn đồ trong nhà thôi.”
Chuyện bên này cũng đã xử lý gần xong hết, có thể rời khỏi đây và đến thủ đô bất cứ lúc nào.
Sở Y Nhất luôn mở miệng nói sắp đi rồi, sắp đi rồi, nhưng thực tế cảm thấy vẫn còn rất xa. Bây giờ đột nhiên nghe Cố Hướng Đông nói chính xác ngày tháng, trong lòng Sở Y Nhất có chút trống rỗng, cô dừng đũa, ngẩng đầu nhìn căn nhà nhỏ, tự tay mình thu xếp từng li từng tí, giờ ra đi có lẽ không bao giờ quay lại…
“Thời gian quá nhanh. Em nhớ hồi đầu dẫn Tiểu Bảo qua đây, tựa như chỉ mới đây thôi, giờ sắp phải rời đi rồi.”
“Tiểu Bảo, chúng ta sắp phải dọn nhà đi rồi. Hai ngày nay con cũng nên nói tạm biệt với những người bạn tốt của con, còn có anh Đại Tráng và anh Tiểu Tráng nữa, và cả những người bạn tốt khác nữa.” Sở Y Nhất xoa đầu Tiểu Bảo và dặn dò thật cẩn thận.
“Mẹ, tại sao phải chuyển đi vậy ạ? Chúng ở đây không phải sống rất tốt hay sao?” Tiểu Bảo hơi bối rối. Ở đây có rất nhiều bạn nhỏ mà cậu rất thích và cũng có nhiều nơi mà cậu thích chơi. Cậu vẫn đang đợi một lúc nữa để đến trường với Đại Tráng và Tiểu Tráng. Cậu thích ở đây, cậu không muốn rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT