Chính vì cô tin tưởng hai người họ, nên cô mới phó thác Đường Cường cho Quách Hòa Bình.
Trong lòng cô, Quách Hòa Bình là anh rể và là người nhà của cô, nên cô không ngại làm phiền đến anh.
“Được rồi, anh nhớ rồi, em không phải lo lắng cho anh chị. Em đã để lại cho anh rất nhiều thứ. Hơn nữa, hiện tại anh cũng đã tìm được việc làm. Tiền không nhiều, nhưng anh vẫn có thể nuôi được gia đình.” Đường Cường mỉm cười chân thành. Anh cảm thấy mình rất may mắn, việc tốt trên chuyến tàu hỏa kia đã giúp anh quen biết được một đứa em gái như Sở Y Nhất đây, em ấy còn thân thiết hơn so với em ruột của anh. Trên con đường trưởng thành, với danh nghĩa là làm việc giúp cho em ấy, nhưng thực ra chính em ấy đã giúp anh nhận ra giá trị của cuộc sống. Cũng là lúc khi anh còn đang buồn rầu vì cơm áo gạo tiền, chính em ấy đã giúp anh không cần phải lo lắng về những chuyện này nữa.
Không phải người cùng một nhà nhưng lại hơn cả người cùng một nhà. Bây giờ em ấy sắp phải đi, thế mà vẫn muốn sắp xếp thật tốt cho mình.
Đường Cường cảm thấy thật đáng giá khi đời này anh quen biết được với Sở Y Nhất!
“Ừ, em biết anh là một người có bản lĩnh, chỉ là em muốn cho hai người một lớp bảo vệ mà thôi.” Đối với Sở Y Nhất, Đường Cường là người anh trai luôn giúp đỡ cho mình, còn là người bạn đồng hành luôn dìu dắt nâng đỡ cô bước đi trên con đường. Bây giờ cô sắp phải rời khỏi nơi này, trong lòng cô hiển nhiên không thể nào yên tâm được.
Nhìn vết sẹo trên mặt Đường Cường, Sở Y Nhất cứ cảm thấy có gì đó không đúng, vết sẹo này thật sự rất thu hút sự chú ý. Ngày đó La Đại Dũng đứng ở trước cổng khu dân cư cũng là vì chú ý đến nó, cô phải tìm cách để xóa vết sẹo này đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT