“Em tin rằng những thứ này chỉ là một phần, còn rất nhiều những món đồ quý giá. Một khi những thứ đó bị hư hỏng, đó là một tổn thất không thể xóa nhòa đối với đất nước.”
“Vào thời xưa, Tần Thủy Hoàng đốt sách chôn Nho, ngày nay thì có bốn vị trí…” Cuối cùng thì Cố Hướng Đông cũng ngăn lại những lời mà mình muốn thốt ra. Có một vài chuyện dù trong lòng nghĩ như thế nào đi nữa cũng không nhất thiết phải nói ra. Chỉ cần người mình quan tâm biết, đó mới là điều quan trọng.
“Chúng ta không thể thay đổi thế cục lớn, nhưng chúng ta có thể cố gắng vươn tay ra giúp đỡ những người cần được giúp trong khả năng của mình.”
“Ừ.” Cố Hướng Đông ừ một tiếng, anh nắm lấy tay Sở Y Nhất, bất giác siết chặt lại. Con đường còn dài, trách nhiệm còn nặng nề, những gì anh có thể làm là bảo vệ nhiều người hơn dựa trên cơ sở bản thân mạnh mẽ của mình.
“Trời ạ, hai người đi cướp bóc ở đâu đấy, sao lấy về nhiều món thế này?” Quản gia nhỏ nhìn đủ loại đồ đạc được chất đầy ở trong không gian trước mặt của mình, cậu không thể nào tin nổi. Hai người này làm cái gì vậy, đêm hôm lấy nhiều đồ như vậy ở đâu ra thế, trông giống như đồ cổ của những thời đại trước!
“Nói cái gì vậy, chúng tôi giống kiểu người như vậy sao? Gì mà cướp bóc? Chúng tôi đi đâu mà cướp chứ. Chẳng phải gần đây tình hình khá căng thẳng hay sao, nếu để những món đồ này ở bên ngoài thì không an toàn, nên tôi mới giúp bạn tôi cầm về và bảo quản.”
“Trước đó vẫn còn rất nhiều món đồ ở trong này, còn chưa sắp xếp xong nữa. Cô đừng có hy vọng gì vào tôi, tôi sẽ không giúp cô đâu!” Quản gia nhỏ từ chối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play