Ngày hôm đó Tiểu Vương chỉ thuận miệng nói ra một câu, không ngờ Điềm Điềm lại gói một phần sủi cảo đem qua cho anh ăn. Trong lòng Tiểu Vương rất cảm động, anh cúi đầu nhìn hộp cơm được gói trong một chiếc khăn vuông, đôi tay cầm hộp cơm rất căng thẳng, nhất thời không biết nên nói gì.
“Vậy anh mau quay trở lại đi, em cũng phải về nhà rồi.” Thấy Tiểu Vương không lên tiếng, cô sợ anh ngại nên nói một câu rồi quay đầu bỏ chạy.
“Này…” Cảm ơn em. Tiểu Vương nhìn theo bóng lưng của Điềm Điềm, anh nói nhỏ một cách bất lực. Tại sao cô chạy như thể có một con chó đang đuổi theo phía sau vậy? Hôm nay trời nóng thế này, anh cũng không thiếu sủi cảo, lẽ nào cô không thể đưa vào buổi tối được sao?
Vừa đi vừa nghĩ và tay mở hộp cơm ra, Tiểu Vương nắn nắn vào miếng sủi cảo, sau đó nhét một cái vào miệng. Phù, phù, mùi vị không tệ, rất ngon. Anh vươn tay ra cầm thêm một cục nữa, đang định nhét vào trong miệng thì ngẩng đầu lên nhìn thấy Cố Hướng Đông.
“Cục, cục trưởng…” Tiểu Vương lập tức đậy hộp cơm lại, nuốt trọn cục sủi cảo vào miệng rồi đứng thẳng dậy.
“Cậu đi thu dọn một chút đi, lát nữa đưa tôi quay trở về xã.” Cố Hướng Đông nói xong liền phớt lờ Tiểu Vương, sợ mình sẽ làm Tiểu Vương mắc nghẹn. Cố Hướng Đông đã chuẩn bị xong đồ cần mang về nhà, mặc dù không có gì để đóng gói nhưng anh phải mang theo đồ chơi cho bọn trẻ và đồ cho vợ.
Tiểu Vương nhìn Cố Hướng Đông bỏ đi, anh ho sặc sụa hai lần, kết quả đúng là bị mắc nghẹn. Sau đó, Tiểu Vương lật đật quay trở lại văn phòng của mình tìm nước để uống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play