Cố Hướng Đông không biết rằng đứa trẻ nhà anh đã phát động trước, e rằng muốn gặp mặt anh rồi.
“Thằng út này, bây giờ không còn đáng tin chút nào nữa, tới bây giờ vẫn chưa về. Muốn gửi thư cũng không biết nên gửi đi đâu.” Nhân lúc ra ngoài lấy đồ, mẹ cả Tôn nhịn không được nên phàn nàn thằng con út của mình.
Chao ôi, thở dài…
“Y Nhất, con sao rồi? Hay là chúng ta đi bệnh viện đi.” Mẹ cả Tôn lại bưng một chậu nước ấm mới, lấy khăn ướt lau mặt cho Sở Y Nhất. Nhìn thấy con dâu cắn môi, cau mày rên rỉ đau đớn, bà cũng sốt ruột.
Bây giờ Sở Y Nhất không muốn nói gì nữa. Nếu thời gian có thể quay ngược lại, cô chỉ muốn rút lại những gì đã nói với chính mình lúc trước. Chết tiệt, bụng đau thế nào cũng không bằn việc tự tát vào mặt mình một cái!
“Quản gia nhỏ, còn khoảng bao lâu nữa, tôi cảm thấy mình đau đã lâu lắm rồi.” Lợi dụng lúc tử cung co lại, Sở Y Nhất hít một hơi nghỉ ngơi, vội vàng hỏi quản gia nhỏ.
“Cô tính thế này đi, bây giờ cô đang đau nhưng vẫn còn thở được, tức là khoảng 20 đến 30 phút thì tử cung co thắt một lần. Đợi cho đến khi cô cảm thấy hoàn toàn không thể nào thở được, cảm thấy bụng cứ đau suốt, đến lúc đó thì em bé của cô sắp chào đời!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT