Cậu thanh niên lẩm bẩm nói rất nhiều, tóm lại chỉ có một ý, không đi!
Bằng cách này, hai người một già một trẻ đã trở thành một cảnh tượng kỳ lạ trên quảng trường Thiên An Môn.
Cũng không phải không có “chó” qua đây cắn lung tung, nhưng với cái miệng của cậu thanh niên, không ai có thể cãi lại. Huống hồ chi, thứ nhất là cậu thanh niên này không hề giúp đỡ công việc cho ông cụ, thứ hai là cũng không đi chung với ông cụ. Bọn họ cũng không có cách gì, đành phải mắt nhắm mắt mở, mặc kệ bọn họ.
“Ông cụ, câu này có nghĩa là sao? Sự khác biệt giữa vi mô và vĩ mô là gì?” Thời tiết càng ngày càng nóng, cậu thanh niên ngồi xổm trong góc, tay cầm sách cau mày đọc một hồi lâu không hiểu, đành phải hỏi ông cụ đang đi tới để xin giúp đỡ.
“Cậu đấy, không bình tĩnh được chút gì. Tôi đã từng nói với cậu rồi, vi mô là lượng, riêng biệt cá nhân, còn vĩ mô là cái lớn hơn, tầng lớp quốc gia…”
“Ồ...” Xoay vòng một hồi, cuối cùng cậu thanh niên cũng tỉnh táo ra. Cậu đột ngột đứng dậy, nhặt đống rác mà ông cụ đã quét, chạy đến thùng rác ở phía xa kia và đổ xuống.
Ông cụ gật đầu với vẻ hài lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play