“Cho anh ấy đợi. Khiến tôi bực bội lâu như vậy, tôi bắt anh ấy đợi thì sao chứ. Còn nữa, ai bảo đồ trong nhà cô đều ngon như vậy, tôi đành phải lấy nhiều một chút!”
Nhìn xem, cô gái này không hề tự cảm thấy mình là khách một tí nào.
“Chị ơi, lần sau chị đừng đến nhà bọn em nữa nhé, nhà em sắp nghèo vì chị rồi đấy.” Tiểu Bảo nhăn nhó, những thứ kia đều là đồ ăn vặt của cậu bé. Chị gái này thật không biết xấu hổ, không ngờ lại cuỗm sạch đồ ăn vặt của mình.
“À… Tiểu Bảo ngoan, đợi lần sau khi nào chị đến, chị sẽ mang thật nhiều đồ ăn ngon cho em, trao đổi với em. Em thấy sao?” Cuối cùng Lâm Dao Dao cũng cảm thấy xấu hổ. Tiểu Bảo nói đúng, mình lấy hết đồ ăn vặt của thằng bé rồi.
Hầy, cô đành phải trả lại một số món về chỗ cũ, cảm thấy thật đau lòng.
“Cô đừng có đặt xuống nữa, cô gái. Mau đi đi. Tiểu Bảo ngoan, con cho chị những món này nhé, mẹ sẽ mua thêm cho con.” Chuyện có bây lớn đâu, tuy nhiên cũng chỉ toàn là đồ ăn vặt thôi. Sở Y Nhất an ủi Tiểu Bảo, và nhanh chóng đưa Lâm Dao Dao ra ngoài.
Khi nhìn thấy Lưu Dịch ở cửa, Lâm Dao Dao không nói gì, chỉ lên xe với đồ ăn trên tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT