Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt đẫm lệ của Sở Y Nhất, cố chấp kìm nén không để cho chúng rơi xuống, trong lòng Tiểu Vương lại bắt đầu khó chịu.
Là một người ngoài cuộc, điều anh nhìn thấy là tương lai tươi sáng của vị cục trưởng, nhưng với tư cách là một thành viên trong gia đình, có lẽ điều anh muốn hơn cả chỉ là người đồng hành.
“Bác gái, chị dâu. Lần này cục trưởng ra ngoài học tập, vẫn còn có em ở trong cục. Sau này nếu như mọi người có chuyện gì cần em làm giúp thì cứ trực tiếp đến cục gọi em, hoặc kêu người gửi thư cho em, em sẽ lập tức qua ngay.” Tiểu Vương vừa lái xe, vừa nói. Chủ yếu do bầu không khí trong chiếc xe quá ngột ngạt, anh muốn lên tiếng để phá vỡ bầu không khí.
“Hầy, đứa trẻ ngoan, cảm ơn cháu.” Mẹ cả Tôn cũng biết Tiểu Vương đã đi theo con trai út của mình từ hồi ở trong quân đội, ngay cả khi chuyển công tác ra ngoài cũng vẫn luôn đi theo thằng con mình. Giữa hai người bọn họ sớm đã có một mối quan hệ cấp trên cấp dưới không hề đơn giản, nói đúng hơn là tình cảm giữa hai người anh em. Vậy nên mẹ cả Tôn cũng coi Tiểu Vương như là con ruột của chính mình.
“Không cần khách sáo đâu bác gái, đó là chuyện mà cháu nên làm.” Gia đình của cục trưởng rất tốt, anh cũng thật lòng thật dạ đối xử với bọn họ.
“Kétttt.” Tiểu Vương phanh gấp, Sở Y Nhất không chú ý liền đâm đầu về phía trước. Phản ứng đầu tiên của cô là ôm Tiểu Bảo, nhưng đầu lại đập vào lưng ghế trước mặt.
May mắn thay, quán tính không lớn lắm, va chạm cũng không nghiêm trọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play