Cố Hướng Đông đưa tay lên trán, anh thực sự không muốn công kích Tiểu Bảo. Ngủ với thằng bé anh còn cảm thấy mệt hơi khi ngủ một mình. Nhìn vẻ mặt đầy mong đợi của Tiểu Bảo, anh đành phải cắn răng nói.
“Ừ, cảm ơn Tiểu Bảo.”
“Bố không cần cảm ơn đâu ạ. Bố, vậy thì tối nay còn sẽ qua ngủ với bố nữa, bố cứ yên tâm nhé.” Tiểu Bảo nói xong, cậu bé nhảy tưng tưng bỏ đi.
“Hầy...” Cố Hướng Đông cảm thấy mình vẫn nên thành thực thì hơn, nói dối trẻ con như thế này thật không có đạo đức chút nào.
“Mới sáng sớm, con trưng bộ mặt đó ra cho ai xem vậy?” Mẹ cả Tôn nhìn Cố Hướng Đông với thái độ lạnh lùng. Bà không khỏi tức giận, gì đây, đang phản kháng trong yên lặng với mình đấy à!
Cố Hướng Đông ngẩng đầu lên với vẻ tuyệt vọng, anh làm cái gì chứ? Anh không nói một chữ nào hết, tại sao lại nói anh nữa rồi!
Sở Y Nhất nhìn dáng vẻ của Cố Hướng Đông, cô thực sự cảm thấy rất buồn cười. Cuối cùng nhịn không được mà cười thành tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT