Ngay khi bà cụ nghe thấy câu này, bà biết ý của Sở Y Nhất chính là muốn gia đình của bà đến quả dưa hấu.
“Cô nói xem, cô cũng là người lớn rồi, tại sao lại còn tính toán chi li với một đứa con nít thế. Chẳng phải chỉ là mấy miếng dưa hấu thôi sao, còn bắt thằng bé phải bồi thường, cô cũng thật là mặt dày!”
“Ồ, chỉ là mấy miếng dưa hấu thôi. Khẩu khí của bà cũng lớn thật đấy, dưa hấu này tôi cũng tốn tiền để mua về, nếu như bà cảm thấy không có là gì vậy thì mau chóng đền cho chúng tôi.”
“Đền thì đền, Tiểu Dũng, đi thôi. Bà mua cho cháu quả dưa hấu to khác, cho cháu ăn no say, không cần phải giống một vài người keo kiệt nào đó.” Bà cụ dắt La Tiểu Dũng rời đi mà không xin lỗi Tiểu Bảo.
“Này, đừng có đi chứ, còn chưa xin lỗi Tiểu Bảo của chúng tôi mà!”
Không ngờ bà cụ cứ đi mà không ngoảnh lại, sau đó đóng sầm cửa nhà mình.
Sở Y Nhất lắc đầu, thượng bất chính, hạ tắc loạn. Người lớn không làm gương tốt cho thế hệ trẻ, nếu bọn trẻ học theo thì sớm muộn gì cũng khổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT