“Vậy thôi, qua hai ngày nữa em phải quay trở về quê nhà để đón Tết. Nếu như có chuyện gì, chỉ có thể đợi sau Tết.”
“Ừ, đã một thời gian dài mà ông ấy vẫn chưa liên lạc với chúng ta, chắc chỉ là vấn đề nhỏ, bản thân ông ta có thể giải quyết được.”
“Anh à, anh đừng mở chợ đen vào mấy ngày trước và sau Tết, để cho mọi người nghỉ ngơi, cùng quây quần bên cạnh gia đình. Ngoài ra, anh hãy phát cho mọi người thêm một ít lương thực, thịt, để mọi người vui vẻ đón Tết.”
“Được, nghe em hết.” Đường Cường mỉm cười đến mức khóe miệng cũng kéo dài đến tận mang tai. Không chỉ mỗi anh, mấy cậu em trai đứng bên cạnh nghe vậy cũng rất kích động.
Bình thường bọn họ đi ra ngoài, bố mẹ trong nhà đều cho rằng bọn họ ra ngoài làm chuyện dại dột. Bây giờ nếu như bọn họ đem những món đồ này về, vậy là có thể chứng minh cho bố mẹ bọn họ thấy bản thân cũng đang chăm chỉ làm việc, chứ không phải kiểu sống vất va vất vưởng ngoài đường.
Trước ngày nghỉ lễ một ngày, hiếm có dịp nhà máy chế biến thịt phát phúc lợi cho mọi người. Mỗi người được phát một miếng thịt heo đã cắt sẵn, sau đó còn lấy da heo và bán cho công nhân với giá rẻ, Sở Y Nhất cũng mua một túi to. Cô xách đống đồ quay trở về khu nhà ở thuộc sở hữu của cơ quan nhà nước, trực tiếp xách đến nhà của Hà Thúy Lan.
“Chị dâu, chị xem này, nhà máy phát cho bọn em đấy, em lấy một ít qua cho chị đây.” Một miếng thịt heo đó chắc chắn không đủ, Sở Y Nhất lại lấy thêm một ít thịt từ hệ thống trang trại để bù vào. Thịt nhiều đến nỗi khiến đôi mắt của Hà Thúy Lan mở to trừng trừng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT