“Nếu là như vậy cũng không thể trả thù người khác. Hiện tại, ngay cả chức vị Phó Cục trưởng, anh ta cũng không xứng đáng để làm.” Sở Y Nhất tức giận nói. Vốn dĩ cô cho rằng Cao Đại Sơn chỉ là một người có tính gia trưởng nặng, tính khí không tốt lắm, nhưng không ngờ rằng phẩm chất xấu xa như vậy, tư tưởng còn ghê tởm hơn!
“Được rồi, chúng ta về nhà trước đi, Tiểu Bảo còn đang đợi chúng ta.” Cố Hướng Đông mở cửa xuống xe trước, sau đó duỗi tay đỡ cô vợ nhỏ.
Sở Y Nhất xuống xe, cô vô thức muốn nhìn về hướng nhà của Cao Đại Sơn, nhưng bàn tay của Cố Hướng Đông đã kịp thời đưa ra.
“Đừng nhìn, anh ta là một tay cảnh sát lão làng, nói không chừng bây giờ cũng đang âm thầm quan sát em đấy. Nếu em nhìn anh ta, có khả năng sẽ khiến anh ta biết rằng chúng ta đã phát hiện ra.” Cố Hướng Đông nhẹ nhàng nói, thuận tay dẫn Sở Y Nhất đi đến nhà của Quách Hòa Bình.
Nghe Cố Hướng Đông nói như vậy, Sở Y Nhất thấy hơi sợ hãi. Cô nghĩ đến ánh mắt khó chịu của Cao Đại Sơn, cũng biết anh ta là người có tư tưởng khá đen tối, cũng may Cố Hướng Đông đã ngăn mình kịp thời.
Hầy, thật sự mệt mỏi.
“Hôm nay cả hai người về cùng với nhau đấy à?” Hà Thúy Lan mỉm cười nói khi nhìn thấy Sở Y Nhất và Cố Hướng Đông lần lượt bước vào, “Chị đã làm cơm cho hai người, ở đây ăn chung với nhau đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT