“Chẳng phải còn có bố hay sao, bố giặt quần áo giúp con là được rồi. Hơn nữa, không phải bố thường hay nói rằng phải học cách chăm sóc cho mẹ, không được để mẹ mệt mỏi, phải giúp mẹ giảm bớt một số việc à.” Tiểu Bảo bắt chước học theo những gì Cố Hướng Đông đã nói trước đây.
Cố Hướng Đông nhất thời không nói nên lời, này, đúng là lấy đá đập chân mình. Tư duy logic của bọn trẻ bây giờ đều linh hoạt đến thế sao?
“Cục trưởng?” Giọng Tiểu Vương vang lên ngoài cửa.
“Hử, sao cậu lại ở đây? Có chuyện gì sao?” Cố Hướng Đông nhìn thấy Tiểu Vương, anh hơi kinh ngạc. Trong lòng nghĩ chắc chắn đã có chuyện gì đó, bằng không cậu ta sẽ không đến tìm anh dù biết anh đã xin nghỉ phép ở nhà.
“Cục Cảnh sát thành phố bảo anh qua đó một chuyến.” Sắc mặt của Tiểu Vương không tốt lắm, anh mơ hồ đoán được cục trưởng của anh đã bị người nào đó báo cáo. Nhưng nguyên nhân cụ thể là gì thì anh không rõ.
“Ngay bây giờ sao? Cậu có nói rằng tôi đang xin nghỉ phép không?” Cố Hướng Đông cân nhắc một lúc rồi hỏi.
“Đã nói, nhưng cục trưởng phụ trách liên lạc vẫn yêu cầu anh đi qua đó một chuyến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play