Sở Y Nhất nép vào vòng tay của Cố Hướng Đông, cô lại nghĩ, câu tiếp theo của anh có phải sẽ hỏi cô lấy đống lượng thực đó từ đâu ra không? Vậy rốt cuộc cô có nên dẫn Cố Hướng Đông vào trong hệ thống trang trại không? Cô vẫn chưa từng thử dẫn người nào vào đó, cũng không biết có được hay không! Ai mà ngờ, tư duy của Cố Hướng Đông cũng có phần khác biệt với Sở Y Nhất.
“Đó là lý do tại sao em rất phản đối việc anhđi chợ đen, phải không? Đống lương thực đó chắc đều là do em mua từ chợ đen nhỉ, có phải em lo lắng rằng không có chợ đen, em không thể tiếp tục cung cấp lương thực cho bọn họ nữa. Anh không biết điều đó, bằng không lúc đó anh sẽ không cãi nhau với em, anh thật là một tên đáng chết mà!” Cố Hướng Đông của bây giờ chỉ muốn đánh cho chính mình vài bạt tai. Tự xem coi mình đã làm những gì, cô vợ nhỏ của anh thì hết lần này đến lần khác tha thứ cho anh, đúng là quá rộng lượng!
Sở Y Nhất, người đang trong vòng tay của Cố Hướng Đông, chỉ nói “à” một tiếng. Hừm, được rồi. nếu anh nghĩ vậy thì bản thân cô cũng không còn cách nào khác. Dù sao em cũng sẽ không chủ động nói với anh, nửa đống vật tư trong chợ đen đều là do em cung cấp!
Sở Y Nhất chỉ muốn bật cười trong lòng, cô không ngờ Cố Hướng Đông lại nghĩ như vậy. Ngoài mặt, cô vẫn phối hợp với anh, giả bộ không cam lòng, khóc nức nở vài lần, sau đó Cố Hướng Đông càng cảm thấy tự trách.
“Vậy anh có biết tại sao ngày hôm đó em lại nổi giận không?”
Hả? Khi nào? Cố Hướng Đông nghĩ ngợi một cách yếu ớt, nhất thời không dám tiếp lời.
“Bởi vì nguyên nhân này mà Đường Cường đã bị bắt đi, lại còn hại anh sử dụng một ân tình lớn đến như vậy, quả thật là phí phạm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play