Anh Lý hơi do dự, bản thân anh rất thích uống trà, như cứ cảm thấy vì mình mà người khác tốn tiền mua, anh cảm thấy không thích hợp lắm.
“Được rồi, anh Lý, anh cứ uống đi. Anh là người thích uống trà mà, hiếm có dịp như thế. Nếu như anh không uống, vậy thì không thể nào trải nghiệm được lợi ích của nó đâu, anh cứ cầm về và uống đi.” Chị Từ mở miệng rất kịp thời.
“Vậy thì anh sẽ nhận, anh thật sự rất vui!” Anh Lý không do dự nữa, anh cười ha ha.
“Đúng là biết giỏi nịnh nọt...” Trần Nhị Ni là một người trí nhớ rất kém. Khi cô vừa mở miệng ra, Sở Y Nhất lập tức liếc nhìn, cô rén đến nỗi không dám hó hé thêm gì nữa.
“Mẹ, hôm nay anh Tiểu Tráng khóc rất đau lòng.” Trong bữa ăn, Tiểu Bảo đã chia sẻ với Cố Hướng Đông và Sở Y Nhất những gì đã xảy ra ngày hôm nay.
“Hả, thật ư. Tại sao anh Tiểu Tráng lại khóc đau lòng như thế?” Sở Y Nhất hợp tác với Tiểu Bảo, hướng dẫn cậu bé diễn đạt những điều cậu bé muốn nói.
“Bác gái nấu cơm cho bọn con, mỗi người một chén. Anh Tiểu tráng ăn cơm không đàng hoàng, anh ấy đã ném cơm đi. Sau đó bác gái tức giận nên đã nói nếu như vứt cơm đi vậy thì sẽ không được ăn cơm nữa. Anh Tiểu Tráng nghe vậy liền khóc rất đau lòng.” Tiểu Bảo cứ ư ư a a, nhưng vẫn biểu đạt hết những chuyện đã xảy ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT