Hứ, đức hạnh, loại người gì thế, không ưa việc thấy người khác tốt đẹp à. Ai mà ưa được cái tật xấu của cô, nói chuyện lần nào cũng không biết suy nghĩ tới hậu quả.
Buổi sáng, trước khi tan làm, Sở Y Nhất đã thầm nói nhỏ với chị Từ rằng trưa nay cô có chút chuyện, không chắc đi bao lâu mới về. Nếu như cô về trễ, nhờ chị Từ xin nghỉ phép nửa ngay giúp cho cô.
Chị Từ vui vẻ đồng ý.
“Anh.” Sở Y Nhất vừa đi ra khỏi nhà máy chế biến thịt, liền nhìn thấy Đường Cường đứng ở ven đường phía xa.
“Em gái, tan làm rồi à.”
“Vâng, anh đã ăn cơm chưa?” Nếu Đường Cường vẫn chưa ăn, Sở Y Nhất định dẫn anh ta đến quán ăn thuộc nhà nước dùng bữa trưa. Không ngờ rằng anh đã ăn cơm rồi, vậy thì cô cũng khỏi ăn nữa, tranh thủ thời gian đến nhà chị Mỹ Lệ xem sao.
“Chị dâu em làm cơm, anh ở nhà ăn xong thì qua đây kiếm em.” Đường Cường còn không nhớ hỏi Sở Y Nhất đã ăn cơm chưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play