Sở Y Nhất có thể hiểu được tâm trạng của Hà Thúy Lan. Bố mẹ nuôi mình khôn lớn, giờ đây bọn họ đã già, đến lúc cần con cái giúp đỡ thì bản thân lại không thể làm được gì. Cảm giác đó thực sự bất lực, đủ để bóp chết bất cứ ai.
“Chị dâu, hay là như vậy đi, dạo này em không có đi làm, chị đưa hai đứa trẻ cho em chăm, chị cũng sẵn dịp về nhà thăm bố mẹ.”
Ánh mắt của Hà Thúy Lan sáng lên, nhưng cô nhanh chóng từ chối: “Sao có thể như vậy, vốn dĩ em về nhà là để dưỡng thương, nếu chị giao con cho em, vậy là có tới ba đứa trẻ, sẽ khiến em phiền lắm, không được đâu.”
“Bình thường không phải chị cũng hay thay em chăm sóc cho Tiểu Bảo đó sao, chị có thể chăm được ba đứa trẻ vậy thì em cũng có thể, chị cứ yên tâm đi.”
Hà Thúy Lan nhìn vào đôi mắt nghiêm túc của Sở Y Nhất, suy nghĩ hồi lâu mới ngập ngừng nói: “Vậy hay là để chị quay về thăm bố mẹ, chị sẽ quay lại nhanh thôi.”
“Đi đi, em bảo đảm có thể chăm sóc tốt cho những đứa trẻ này. May là em cũng từng làm giáo viên, quản lý ba đứa vẫn được.” Sở Y Nhất cô cùng tự tin.
Buổi trưa, cô đã thương lượng với Cố Hướng Đông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play