“Thật ra thím cũng không hiểu, đại khái là bọn họ không thể giải quyết được, hai người chia xa hạnh phúc hơn khi ở cùng với nhau.”
“Chia xa rồi, bọn họ sẽ hạnh phúc hơn? Sẽ không cãi nhau nữa?”
“Chắc là như vậy đấy.” Sở Y Nhất thật sự không muốn nói dối đứa trẻ, nhưng nếu không nói như vậy thì cô nên trả lời Cố Tiểu Xuyên thế nào đây.
“Thím à, nếu như vậy mà khiến cho bố cháu và mẹ cháu không cãi nhau nữa, có thể vui vẻ hơn, vậy thì cứ thế đi. Cháu sẽ sống với bà nội, cháu không muốn trở thành vướng bận.” Cố Tiểu Xuyên dùng sức lau nước mắt, trọng giọng nói vẫn còn tiếng nấc cụt.
Sở Y Nhất nhìn Cố Tiểu Xuyên trước mặt, người rõ ràng đang đau đớn thế kia, nhưng vẫn hiểu chuyện và cảm thông cho bố mẹ, trong lòng cô như muốn vỡ nát. Cô sai rồi, mới đầu cô cảm thấy Cố Kiến Quốc và Trần Chiêu Đệ sống với nhau như vậy, chi bằng tách ra đi, nhưng giờ khi nhìn thấy Cố Tiểu Xuyên, cô cảm thấy mình đã sai. Trong chuyện này, Cố Tiểu Xuyên là người bị tổn thương nhiều nhất, nhưng Cố Kiến Quốc và Trần Chiêu Đệ đang bận giải quyết cảm xúc riêng của bọn họ, không một ai quan tâm đến đứa trẻ.
Lúc Sở Y Nhất ôm Cố Tiểu Xuyên, trong lòng cô cảm thấy buồn bực.
“Thím à, cháu vẫn có thể đi tìm mẹ của cháu được không?” Cố Tiểu Xuyên ngây ngô hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT