“Y Nhất à, tôi kính cô một ly, cảm ơn sự chiếu cố của cô.” Đổng Như Vân hít một hơi thật sâu và đứng dậy với chiếc ly trên tay.
“À, ừ, tôi không biết uống rượu, tôi dùng trà kính cô một ly.” Sở Y Nhất không ngờ Đổng Thiếu n lại đột nhiên uống với mình, có chút bối rối, cô bưng tách trà đứng dậy.
“Vậy thì sao được, tôi uống rượu cô uống trà, không hợp lắm!” Trái tim của Đổng Như Vân như thắt lại.
“Ờ…”
“Cô không cần phải cảm ơn tôi, tôi giúp cô vốn dĩ cũng không phải là để cô cảm ơn hoặc muốn cô làm gì đó, nên cô không cần phải kính tôi một ly đâu.” Sở Y Nhất cảm thấy tính khí của Đổng Như Vân rất kỳ lạ, như thể đang nhắm vào mình. Nếu đã như thế, vậy thì không cần phải duy trì sự tương thân tương ái này làm gì nữa.
Sở Y Nhất nói xong, cô tự ngồi xuống, thật tình không hiểu đang làm gì.
Đổng Như Vân đứng ở đó với ly rượu trong tay, vẻ mặt vô cùng bối rối. Trước giờ, Sở Y Nhất vẫn luôn chăm sóc rất tốt cho cô, không ngờ rằng ở ngay trước mặt nhiều người như vậy, Sở Y Nhất lại khiến cô không biết nên rút lui như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT