Tiểu Lý đang dẫn dắt mọi người tập vũ đạo, Sở Y Nhất đứng cạnh bên quan sát. Cô cảm thấy vũ đạo đã tốt rồi, đến lúc chuẩn bị trang phục chắc chắn hiệu quả sẽ tốt hơn.
“Ô, đây không phải là đồng chí Trần à, sao thế này? Ngồi trong góc tường làm gì đấy? Muốn xem thì xem đi, còn lén la lén lút làm cái gì, tôi còn tưởng là ai cơ chứ?” Sở Y Nhất châm chọc khi nhìn thấy một vài cái đầu đang thập thò bên ngoài cửa sổ.
Mấy người đó thấy mình đã bị phát hiện, vậy thôi không lén lún nữa, dứt khoát đi ra ngoài.
“Mấy người bí mật luyện tập lâu như thế, chỉ ở trình độ thế này thôi ư? Chúng tôi còn cần phải nhìn trộm nữa à, nhắm mắt cũng có thể nhảy tốt hơn so với mấy người.” Tiểu Trần vẫn rất cứng miệng. Thật ra, cô ấy ỷ việc bản thân biết nhảy múa cho nên xem thường hoạt động lần này, cũng chưa lần nào ở lại luyện tập sau khi tan làm. Thành viên trong nhóm của bọn họ vẫn có tâm tập luyện, nhưng vì không có người chỉ đạo, nên bọn họ đành nhảy lung tung.
Hôm nay, nghe có người bảo Sở Y Nhất dẫn nhóm của Tiểu Lý tập nhảy, cô muốn lén lút qua đó xem thử. Khỏi phải nói, nhảy đẹp hơn rất nhiều so với hồi mới bắt đầu, nhưng cũng chỉ có như vậy thôi. Tiểu Trần sẽ không thừa nhận điệu nhảy của nhóm cô tệ hơn so với nhóm ở trước mắt.
“Cửa lớn đàng hoàng thì không đi, cứ phải nấp sau cửa sổ mà xem, tôi thật sự không nhìn ra được mấy người không lén lút đấy!”
“Đúng thế, đã vậy còn nói nhắm mắt cũng nhảy tốt hơn chúng tôi. Nói hùng hồn như vậy không sợ tự cắn vào lưỡi à, mà cũng phải, dù sao cũng là chém gió, đâu cần chịu trách nhiệm gì.” Cô gái Tiểu Lý này, mở miệng ra nói chuyện cũng không vừa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT