Đợi khi nào anh Quách về, chị sẽ hỏi giúp em.” Hà Thúy Lan vỗ về Sở Y Nhất, cô có thể hiểu được, vì cô đã từng trải qua cảm giác lo lắng và sợ hãi như thế này.
“Vậy thì cảm ơn chị dâu.” Tuy là nói thế nhưng nỗi lo lắng trong lòng của Sở Y Nhất vẫn không thuyên giảm chút nào.
Ở phía bên kia, Cố Hướng Đông thực sự đã xảy ra chuyện, lúc này anh đang làm phẫu thuật.
Cố Hướng Đông dẫn người đi canh suốt hai ngày, cuối cùng cũng canh được nghi phạm. Đối phương không chỉ có một người, bọn họ liều mạng giãy giụa, phản kháng đến cùng. Khi hai bên giáp mặt, Cố Hướng Đông chợt do dự, và đó chính là cơ hội cho đối phương nổ súng, may là anh phản ứng nhanh, lách người qua một bên, viên đạn ghim vào trong cánh tay.
Khi ở trong bệnh viện để phẫu thuật lấy đạn, sắc mặt của Cố Hướng Đông rất tệ, không phải vì đau, mà bởi vì chỉ có anh mới biết tại sao giây phút đó anh lại chần chừ, bởi vì anh có bệnh về mắt! Sống một thời gian dài bình yên vô sự, anh sắp quên mất chuyện bản thân vì sao lại chuyển công tác, hóa ra thì nó vẫn luôn ở đấy.
Giống như một quả bom hẹn giờ tích tắc, không biết khi nào sẽ giáng một đòn chí mạng lên bản thân. Không, quả bom hẹn giờ này không dễ điều khiển, bởi vì anh hoàn toàn không biết khi nào bệnh về mắt của mình sẽ bộc phát.
Cũng may ca mổ diễn ra tốt đẹp, chẳng mất bao lâu sau đã băng bó xong xuôi, anh dặn dò cấp dưới dẫn nghi phạm bắt được về tra hỏi. Bảo với cô hai ngày, giờ đã là ngày thứ ba, vợ của anh chắc chắn đang rất sốt ruột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT