Cố Hướng Đông mỉm cười, quay người lại tiếp tục làm việc.
Sở Y Nhất đến nhà Hà Thúy Lan để đón Tiểu Bảo, Hà Thúy Lan cảm thấy rất khó hiểu, tại sao Sở Y Nhất lại về vào giờ này. Sở Y Nhất chỉ nói đã xin nghỉ phép, cũng không kể gì về chuyện sáng nay.
“Tiểu Bảo, con đi cùng mẹ ra ngoài mua ít đồ nhé?”
“Vâng, mẹ.”
Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Tiểu Bảo, cô lại nhớ đến hai người hôm nay tự xưng là bác của Tiểu Bảo. May mà từ đầu bọn họ không có ý muốn nuôi dưỡng Tiểu Bảo, nếu như mới đầu bọn họ đồng ý, e là Cố Hướng Đông cũng không thể nào thuận lợi đưa Tiểu Bảo về như thế, vậy cũng tốt. Với tư cách là một người mẹ, Sở Y Nhất không dám nói rằng cô đã làm tốt nhất, nhưng cô cũng cố gắng đem những gì có thể dành hết cho Tiểu Bảo. Cô chỉ hy vọng rằng Tiểu Bảo sẽ được khỏe mạnh và hạnh phúc, sống thuận lợi một đời.
Hợp tác xã mua bán vẫn tấp nập như mọi khi, các loại hàng hóa cũng chỉ có nhiêu đó, không có gì để mua.
“Cháu gái, có phải ở đây không có thứ mà cháu muốn mua?” Một bác gái thấy điệu bộ không hứng thú gì của Sở Y Nhất, kéo cô lại và hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT