Về phần bàn khác, cũng không ai quan tâm lắm. Rượu thơm đồ ngon, ai cũng không muốn đi quản mấy chuyện khác nữa. Tóm lại, nhìn thì cũng không có vấn đề gì to tát.
Một bữa cơm mà mấy người đàn ông ăn từ trưa đến chiều, hai chai rượu mà Lục Ái Quốc mang tới hoàn toàn không đủ uống. Sở Y Nhất lại lấy ra vài chai, mọi người cũng không quan tâm Sở Y Nhất đã lấy rượu từ đâu ra, chỉ cảm thấy mùi vị của rượu rất ngon. Chắc chắn là ngon rồi, Sở Y Nhất đã đổ rượu Mao Đài vào trong bình rượu, còn có thể không ngon à!
Kết thúc cuộc nhậu, cả đám gần như say khướt, Lục Ái Quốc ôm lấy Cố Kiến Quân và hét lên trong mơ màng: “Chú ơi, chú thật có phúc. Ba anh em nhà chú, người thì có triển vọng hơn người kia, người thì hiếu thuận hơn người kia. Chú à, những ngày tháng tốt đẹp của chú với thím vẫn còn ở phía sau.”
Cố Kiến Quân cũng ôm lấy Lục Ái Quốc: “Ừ, nói đúng lắm. Nào, chú cháu mình uống thêm ly nữa.”
Sau đó, hai người bọn họ cụng thêm vài lần nữa nhưng không phát ra tiếng nào.
“Cháu nói này, có phải chú uống nhiều quá rồi không, sao cầm ly rượu mà còn lắc lư thế kia, chúng ta không cụng được ly nào.”
Trong mắt người khác, bọn họ là hai kẻ say rượu, mắt híp tới mức muốn cụng ly mà cũng cũng không xong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play