“Ái Quốc.”
“Lục Ái Quốc?” Sở Y Nhất có chút khó hiểu, tại sao Lục Ái Quốc lại tới đây vào lúc này. Nghĩ ngợi một hồi, cũng phải thôi, cậu ta chỉ có một mình.
“Bố, mẹ. Con đã kêu Ái Quốc qua đây, để ăn chung một bữa cơm với chúng ta.” Cố Hướng Đông lập tức giải thích cho mọi người.
“Được, vừa hay có thể hòa vào bầu không khí náo nhiệt với chúng ta.” Đừng thấy ngày thường mẹ cả Tôn hay mạnh mẽ, thật ra bà cũng là một người có trái tim yếu mềm. Lục Ái Quốc là một đứa trẻ có cuộc đời khổ cực, cộng thêm việc gần đây cậu ta làm việc rất chăm chỉ, có ý chí cầu tiến, điều này càng khiến mọi người cảm thấy thương hơn.
“Ái Quốc à, quy tắc của gia đình chúng tôi là khi ăn cơm mọi người đều phải làm việc, cậu đừng nghĩ tới chuyện làm biếng đấy. Đây, củi vẫn còn chưa xử lý kìa.” Cố Kiến Quân nói xong, anh đưa cho Lục Ái Quốc một cái rìu.
Lục Ái Quốc biết anh hai Cố sợ mình khó xử nên đã đặc biệt bước ra giải vây cho mình.
“Anh hai, anh xem anh nói kìa, anh nhìn cho rõ đây.” Lục Ái Quốc nói xong, cậu xách rìu trong tay đi qua bên kia, xắn tay áo lên định làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT