Lưu Dịch đang dặn dò đám người ở nơi đây phải lên món theo quy tắc cũ, sau đó anh chợt nhìn thấy nụ cười tươi rói của Sở Y Nhất ở phía đối diện, trong phút chốc bị phân tâm.
“Mẹ, con muốn ăn cái đó.” Khóe miệng của Tiểu Bảo dính nước rau, ngón tay mập mạp chỉ vào món ăn cách cậu bé khá xa.
“Ừ, để mẹ gấp cho con.” Sở Y Nhất vừa định nhấc đũa lên thì Lưu Dịch đã gắp đồ ăn vào trong chén của Tiểu Bảo.
“Cảm ơn chú, đồ ăn của chú rất ngon, ngon giống như cơm mẹ cháu nấu.”
“Ồ? Vậy sao, mẹ cháu giỏi thật!”
“Tiểu Bảo, con đừng có dát vàng lên mặt mẹ. Trình độ nấu nướng này vừa nếm là biết ở cấp bậc cao thủ, tay nghề nấu nướng có tiếng mà không có miếng như mẹ đây không dám so sánh với người ta.” Trước đây, Sở Y Nhất may mắn từng ăn qua các món ăn Trung Quốc được đề xuất trong chuyên mục “ẩm thực trên đầu lưỡi”, đó là vì vị đầu bếp trùng hợp cũng đang ở đấy, cho nên cô mới được thưởng thức tay nghề của vị đầu bếp đó. Giờ đây, khi đứng trước vị đầu bếp làm ra những món ăn này, e là trình độ còn trên cả mức ấy.
“Trẻ con mà nói cô nấu ăn ngon, tức là thật sự rất ngon. Trong thế giới của bọn trẻ, mọi thứ đơn giản như vậy đấy.” Lưu Dịch gấp thêm các món ăn khác cho Tiểu Bảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play