“Mẹ, chúng ta đi đâu vậy? Con còn muốn ngủ.” Buổi sáng, Sở Y Nhất đưa Tiểu Bảo ra khỏi nhà, bên ngoài đã được Cố Hướng Đông dọn dẹp sạch sẽ.
“Tiểu Bảo ngoan, chúng ta đi ra ngoài mua bắp cải. Ai bảo bắp cải nhà chúng ta bị người khác phá hoại hết rồi, bây giờ chúng ta không còn gì ăn nữa, chỉ có thể đi mua lại mà thôi!” Nhìn thấy Hổ Tử hào hứng đi ra khỏi cửa ở phía đối diện, Sở Y Nhất cố tình nói với Tiểu Bảo.
Sở Y Nhất nhìn lướt qua sắc mặt của thằng bé, phát hiện thằng bé rất đắc ý.
Sở Y Nhất cũng không tính toán với thằng bé nữa, cô ôm Tiểu Bảo và đi xuống lầu.
“Cho các người đói chết, ai kêu các người dám nói tôi là ăn cắp. Hừ, bọn nó không thèm chơi với tôi nữa, đều tại cô, mua bao nhiêu thì tôi sẽ phá bấy nhiêu!” Hổ Tử nhìn Sở Y Nhất quẹo xuống lầu, lúc này thằng bé mới nói với giọng vô cùng tức giận.
Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, xem ra vẫn chưa ai làm gì mình. Thằng bé càng đắc ý hơn, nó muốn ra ngoài tìm đám bạn ngày hôm qua để cười vào mặt bọn họ.
Dám nói mình là đồ ăn cắp, còn không chơi với mình. Hôm nay mình sẽ cho bọn chúng thấy sự lợi hại của mình, ngay cả vợ của Cục trưởng mà cũng không thể làm được gì mình, dù mình có phá hoại bắp cải nhà cô ta, cũng không thể làm được gì mình!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT