Ngay khi Sở Y Nhất nghe thấy lời nhắc nhở của quản gia nhỏ, cô dứt khoát lấy ra một cây dùi cui điện từ hệ thống trang trại. Khi vừa cầm trên tay, cô lập tức chích vào eo của Triệu Lý Tưởng, Triệu Lý Tưởng giật giật hai cái, sau đó ngã lăn xuống đất, không cử động nữa.
Sở Y Nhất sợ hãi ngồi bệt xuống đất. Vào lúc này, có tiếng kèn xe và đèn pha từ xa truyền tới, là Cố Hướng Đông sao?
Từ xa, Cố Hướng Đông nhìn thấy có hai người đang nằm dưới đất trên con đường phía trước mặt mình, nhìn kỹ hơn một chút, không ngờ lại là Sở Y Nhất. Anh vội vã bảo Tiểu Vương dừng xe lại, sau đó chạy đến trước mặt của Sở Y Nhất. Nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình đầu tóc rối bù, một bên má còn bị sưng phồng lên, lòng anh lập tức thắt lại.
“Cố Hướng Đông…” Thật sự là Cố Hướng Đông, nước mắt của Sở Y Nhất lập tức rơi xuống.
Cố Hướng Đông nhanh chóng vươn tay ôm lấy cô, anh dỗ dành: “Đừng sợ, đừng sợ, anh về rồi.”
Tiểu Vương cũng chạy đến và lôi Triệu Lý Tưởng, người đang nằm trên mặt đất.
“Bố ơi, ôm.” Tiểu Bảo nhìn thấy bố mình đang ôm lấy mẹ mình, cậu bé không quan tâm nữa, bĩu môi với điệu bộ vô cùng tủi thân, cậu bé dường như muốn khóc nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT