Bây giờ Lục Ái Quốc cũng chẳng có việc gì, đối với Lục Ái Quốc, đọc sách học chữ cũng không phải là chuyện gì xấu xa. Nếu đã thấy hứng thú như vậy, thế thì cô sẽ cho Lục Ái Quốc một cơ hội.
“Thật không chị dâu, em có thể qua đây sao?” Có thể nhìn ra được Lục Ái Quốc rất vui vẻ.
Sở Y Nhất cảm thấy khá là hiếm có, Lục Ái Quốc đã là người lớn, có thể cúi mặt xuống học từ đầu với một đám trẻ con, riêng sự dũng cảm này cũng đáng để khâm phục.
“Đúng vậy, tôi gạt cậu làm gì. Như vậy đi, mỗi buổi sáng cậu đến đây sớm một chút, giúp tôi dọn dẹp vệ sinh, sau đó thì quản lý vấn đề kỷ luật với bọn trẻ, cậu thấy thế nào?” Lát nữa cô phải đi nói với Bí thư một tiếng.
“Được chứ, thật là tốt quá.” Suy nghĩ của Lục Ái Quốc khá đơn giản, anh không muốn xuống đồng làm ruộng. Cả cái xã này, người biết chữ không có bao nhiêu. Sau này nếu như anh biết chữ rồi, chẳng phải anh giỏi hơn bọn họ về phương diện này hay sao, anh muốn xem thử bọn họ còn dám dùng ánh mắt cao ngạo đó nhìn anh không, bản thân anh cũng đã có điểm mạnh hơn bọn họ rồi.
“Vậy quyết định như vậy nhé, lát nữa cậu vào lớp tìm chỗ ngồi đi.” Sở Y Nhất ước chừng thời gian sắp hết, cô bắt đầu gọi bọn trẻ đang chơi đùa bên ngoài vào lớp, bắt đầu bài học tiếp theo.
Đúng như dự đoán, Lục Ái Quốc nghiêm túc hơn những đứa trẻ khác, anh thay đổi luôn dáng vẻ cả ngày rãnh rồi không việc gì làm.
Tiết học buổi sáng kết thúc, Sở Y Nhất chợt nhớ đến một chuyện, cô gọi Lục Ái Quốc đang định chuẩn bị rời đi: “Lục Ái Quốc, cậu biết đi đâu có thể tìm được một con chó hay không?”
“Chị dâu, chị muốn nuôi một con sao?” Lục Ái Quốc có chút không chắc chắn. Ở cái thời này, bản thân có thể ăn no là may lắm rồi, làm gì còn dư lương thực để mà nuôi thêm chó chứ, chị dâu rốt cuộc muốn làm gì đây.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play