“Chị dâu sao vậy? Sao lại tức giận như thế, có muốn thằng em trai này giúp đỡ không?” Anh cười nham hiểm, vươn tay ôm mẹ Cẩu Đản vào lòng.
“Ôi trời, cậu làm cái gì vậy? Động tay động chân gì thế, ban ngày ban mặt còn ra thể thống gì nữa?” Mẹ Cẩu Đản tức giận, cho thấy không muốn Triệu Lý Tưởng được như ý nguyện, vùng vẫy đẩy Triệu Lý Tưởng ra.
Ơ kìa, vẫn còn tức giận à, đôi mắt của Triệu Lý Tưởng liếc qua liếc lại, trong lòng cũng đoán được đôi phần.
“Hai ngày nay trong đầu cậu chỉ toàn là con khốn kia thôi, ngày nào cũng mất hồn mất vía, trong mắt cậu còn có thể chứa được người khác nữa sao” Nhìn Triệu Lý Tưởng đứng bên cạnh mà mãi không lên tiếng, mẹ Cẩu Đản không nhịn được nữa, mở miệng nói với thái độ ghen tuông.
“Ôi trời chị dâu, cô ta thì có là cái gì đâu chứ, tâm tư của em toàn đặt hết lên người chị thôi. Chẳng qua em đang nghĩ cô ta có tiền như thế, ăn uống no nê, nếu như em có thể có được cô ta trong tay, đến lúc đó những thứ kia chẳng phải đều sẽ thuộc về chị sao. Ngày nào em cũng nhìn thấy chị vất vả thế này, ăn uống không ngon, em đau lòng lắm.” Triệu Lý Tưởng nói ra những lời mà chính bản thân anh nghe cũng muốn cảm động.
Trong lòng mẹ Cẩu Đản hơi rung động, vốn tưởng rằng mối quan hệ với Triệu Lý Tưởng chỉ là như sọt sương trên lá, không ngờ cậu ta lại coi trọng mình như thế. Còn tên đàn ông chết tiệt kia, đó giờ chưa từng quan tâm mình như vậy. Mẹ Cẩu Đản dừng luôn việc thêu thùa, ngẩn ngơ nhìn Triệu Lý Tưởng, ánh mắt thâm tình, “Lý Tưởng…”
“Chị dâu đừng nói nữa, em hiểu hết mà. Ai bảo em hiện giờ không có bản lĩnh, chẳng thể cho chị một cuộc sống tốt hơn.” Triệu Lý Tưởng tự trách mình.
“Không, không, không phải do cậu không có bản lĩnh, là chị đã hiểu lầm em.” Mẹ Cẩu Đản không muốn Triệu Lý Tưởng nói bản thân mình như vậy, bà nhanh chóng lao tới ôm cậu ta an ủi. Nhưng mà sự an ủi nói miệng này chẳng biết thế nào mà lại biến thành an ủi bằng cơ thể.
Cẩu Đản đi chơi ở ngoài mệt quá nên quay trở về nhà, vừa vào trong sân thì nghe tiếng mẹ mình đang rên rỉ, cậu bé tưởng rằng mẹ đang đùa giỡn với mình nên lặng lẽ bước vào trong phòng. Ngay khi vừa bước vào, cậu bé nhìn thấy người thanh niên trí thức ở ké nhà mình đang cưỡi lên người của mẹ mình, cậu bé tưởng rằng mẹ mình đang bị đánh, gào lên một tiếng rồi lao tới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play