Mùa hè năm ấy, mưa ẩm ướt, trời âm u.
Hàng ghế sau, họ ngồi cạnh nhau, cùng đi qua cơn mưa xối xả.
Đoàn Hoài Ngạn là một người ít nói, anh không chủ động bắt chuyện.
Hoài Niệm ngồi bên cạnh, sợ nước mưa trên người làm ướt xe nên ngồi co ro, chỉ chiếm một khoảng nhỏ. Cô lúc thì nhìn tấm thảm dưới chân, lúc lại nhìn mưa ngoài cửa sổ, hết động tác này đến động tác khác, nhưng chẳng có động tác nào liên quan đến Đoàn Hoài Ngạn.
Mãi đến khi về đến nhà, Hoài Niệm mới nói lời cảm ơn với anh: “Hôm nay thực sự, cảm ơn cậu rất nhiều.”
Trong khoảng thời gian quen biết anh, cô thực sự đã nói “cảm ơn” với anh rất nhiều lần.
Những hạt mưa trong suốt như bong bóng dần biến mất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT