Lúc hoàng hôn buông xuống, Lê Hành lái xe, để Giản Thư nằm ở ghế sau, thậm chí hắn còn mang theo hai chiếc gối dựa, lý do là Lê Hành cho rằng, lần này về quê bệnh cũ của A Thư tái phát là bởi vì anh bị ngồi xe làm hại. Giản Thư chỉ cảm thấy người này càng ngày càng ấu trĩ, cuối cùng nhất định muốn ngồi ở ghế phụ cùng với Lê Hành, chỉ là để lưng ghế hạ xuống ngang một chút, lấy gối kê sau thắt lưng.
Dọc đường đi, Lê Hành không quá tập trung, đợi vài giây đèn đỏ, hắn không thể khống chế được mà nhìn Giản Thư chăm chú. Đường cong tự nhiên của môi, bàn tay mảnh khảnh vô thức vuốt ve bụng, mái tóc hơi dài ở sau gáy của anh... Dáng vẻ quen thuộc này như tạc vào xương tủy của hắn, là người dù thế nào cũng không khiến hắn nhàm chán.
Giản Thư bị Lê Hành nhìn đến không dễ chịu, có chút lúng túng thốt lên:
"A Hành, nếu anh cứ nhìn chằm chằm em như vậy, em sẽ mang thai..."
Nói xong, hai người đều sửng sốt một chút, liền cùng nhau cười ha hả.
Sợ Giản Thư đi đường không thoải mái nên Lê Hành lái xe rất chậm, càng đến gần điểm đích thì Giản Thư càng ít nói chuyện, hai người gần như im lặng đi hết nửa đoạn đường còn lại, đến lúc gần tới nhà hàng, những con đường xung quanh đã lần lượt lên đèn.
Từ bãi đậu xe phía sau nhà hàng có thể nhìn thấy thư viện lớn nhất đại học Z, bên ngoài tường kính, ánh sáng rực rỡ bên trong không bị cản trở mà chiếu ra ngoài, tạo cho người ta cảm giác yên tĩnh và nhẹ nhàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT